Chương 1289: Điều Đó Có Nghĩa Là Gì?
Chương 1289: Điều Đó Có Nghĩa Là Gì?Chương 1289: Điều Đó Có Nghĩa Là Gì?
Ngồi cách đó không xa, Lý Uyển Uyển nghe vậy bĩu môi, trong lòng cười thâm, may mà trước đó nàng ta đã mua một chậu Mẫu Đơn ở Mộng Hoa trại, bồn Mẫu Đơn kia chỉ mới chăm dưỡng mấy ngày mà tất cả nụ hoa đều nở rộ! Quả thực đẹp vô cùng!
Kỳ lạ nhất chính là chậu hoa Mẫu Đơn kia thế nhưng có năm màu sắc, hơn nữa hình dạng hoa của bông hoa đều khác nhau! Thật sự là đáng kinh diễm!
Khi nàng ta mua chậu Mẫu Đơn kia, trong chậu chỉ có một bông đang nở rộ, còn lại là nụ, nàng ta nghĩ hôm nay nó sẽ nở rộ tất cả.
Cho nên mới chọn một chậu kia.
Nàng ta hoài nghi người ở trang trại Mộng Hoa cũng không biết chậu hoa Mẫu Đơn kia có thể nở ra năm loại màu sắc khác nhau, hình dạng cũng khác nhaul
Quan trọng nhất là lần rút thăm này, hoa Mẫu Đơn của Lý gia bọn họ sẽ lên sân khấu trước hoa của Mộng Hoa trại
Điều đó có nghĩa là gì?
Mộng Hoa tràng bọn họ người cuối cùng xuất hiện tại triển lãm trấn điếm chi bảo.
Sau đó các nàng lấy hoa mẫu đơn ra. Cho dù là năm đóa mẫu đơn khác màu giống nhau, cho dù so với chậu mua về còn đẹp hơn, ha ha, mọi người đều đã từng thấy qua nên sẽ không cảm thấy kinh ngạc.
Lần này, Tuệ An quận chúa đã khiến trại hoa của Lý gia không thể lấy được danh hiệu vườn hoa hoàng gia. Vậy thì Mộng Hoa tràng của họ cũng đừng nghĩ đến việc lấy được danh hiệu vườn hoa của hoàng gia lần này!
Hừ, nàng ta nóng lòng muốn xem biểu cảm của Tuệ An quận chúa sau khi bị hoa trông trong trang trại hoa của nàng ta đánh bại.
Nhất định rất đặc sắc!
Lý Uyển Uyển nghĩ tới điêu gì đó, nhìn Hàn Thi Ngữ bên cạnh, hỏi: "Thi Ngữ, bảo vật lân này của trại hoa Hàn gia của ngươi là gì vậy? Có phải là hoa mẫu đơn không?"
Hàn Thi Ngữ ra vẻ thần bí, cười một cách tự tin: 'Không phải hoa mẫu đơn, đó chắc chắn là một loài hoa ngươi chưa từng thấy!"
Đây chính là vũ khí bí mật của trại hoa Hàn gia lần này.
Nó được người trồng hoa vô tình trồng, thực sự là rất đẹp!
Lý Uyển Uyển khen ngợi: "Trại hoa ở kinh thành cũng chỉ có Hàn gia của các ngươi là có chút thực lực!"
Trong mắt Hàn Thi Ngữ lóe lên một tia kiêu ngạo, nhưng nàng ta vẫn lễ phép nói: "Thật ra ở đây mọi người đều là ngang hàng.”
Đặng Lạc Sam ở phía sau các nàng, lúc này cố ý lớn tiếng nói: "Có thể trông mẫu đơn thì có gì ghê gớm đâu chứ! Mẫu đơn đã được trồng mấy ngàn năm nay, rất nhiều người đều quen thuộc với nó! Uyển Uyển, trại hoa năm nay của Lý gia các ngươi cũng trông được mẫu đơn nở vào mùa thu nhỉ! Hơn nữa, chúng còn muôn màu muôn vẻ! Thi Ngữ, ta nghe nói trại hoa của ngươi cũng trông mẫu đơn nở vào mùa thu, phải không? Sao ngươi không lấy nó tới làm trấn điếm chi bảo ngày hôm nay?"
Hàn Thi Ngữ gật đầu: "Ừm, đúng là có trồng! Trên thực tế, ba năm trước, trại hoa của chúng ta đã trồng mẫu đơn nở vào mùa thu, hơn nữa mẫu đơn nở vào mùa đông cũng được trồng. Mọi người đều có thể trồng mẫu đơn này. Mấy năm nay, hầu như những người trông hoa trong trại hoa của chúng ta cũng đã hiểu rõ thuộc tính của nó. Vì vậy, thật ra thứ này không có gì đặc biệt đối với trại hoa của chúng ta. Cho nên mới không chọn nó làm trấn điếm chỉ bảo". Đặng Lạc Sam không khỏi mở to hai mắt nhìn: "Ba năm trước đã trông được? Ngay cả hoa mẫu đơn nở vào mùa đông cũng đã được trồng rồi ư? Thật là lợi hại! Trại hoa của Hàn gia không hổ danh là một trong bốn trại hoa lớn nhất! Xem ra danh hiệu vườn hoa hoàng gia lần này nhất định sẽ rơi vào trại hoa của phủ ngươi!"
Các quý nữ nghe vậy cũng lần lượt khen ngợi:
"Còn phải nói sao! Ngoài mua hoa từ vườn hoa hoàng gia thì phủ của chúng ta chỉ mua hoa từ trại hoa của Hàn gia thôi! Thi Ngữ, trại hoa của ngươi rốt cuộc đã trồng loại hoa gì vậy! Nói cho bọn ta biết đi! Ngươi vừa nói thế thì trong lòng bọn ta đã ngứa ngáy rồi!"
"Một trong bốn trại hoa lớn đúng là không phải danh bất hư truyền! Thi Ngữ, ngươi nói như vậy khiến ta rất chờ mong. Ngươi đừng úp úp mở mở nữa, mau nói cho bọn ta biết đi!"