Chương 1304: Doa Người
Chương 1304: Doa NgườiChương 1304: Doa Người
Tiểu Hắc vươn cánh chỉ chỉ về phía Cẩn Vương phủ.
Đồ vật ghê tởm như vậy, đương nhiên là cho chủ tử!
Cũng không thể làm tiểu tỷ tỷ có tâm địa thiện lương sợ hãi!
Ôn Noãn thở dài nhẹ nhõm một hoil
Nàng cũng muốn đi nhìn xem người chân dài chân ngắn rốt cuộc là ai, Ôn Noãn vừa ra sân, đi đến góc tường, động tác của nàng lưu loát bò lên trên một thân cây cách tường gần nhất, sau đó ở trên cây cứ thế nhảy tới vách tường cao cao, ngay sau đó thả người nhảy xuống.
Nạp Lan Cẩn Niên vừa mới đến góc tường, đang muốn trèo tường qua thì thấy một hình bóng quen thuộc nhảy xuống.
Tay mắt hắn nhanh nhẹn vươn tay đón được nàng.
Lâm Phong: '...'
Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào một cửa!
Tuệ An quận chúa cũng có đam mê trèo tường!
Ôn Noãn lưu loát nhảy xuống từ trên người hắn, hai chân rơi xuống đất, gấp không chờ nổi nói: "Thập Thất ca, Tiểu Hắc mang theo một cái đầu tới, huynh có thấy hay không?"
Vốn dĩ Nạp Lan Cẩn Niên cũng chuẩn bị đi qua nói chuyện này với tiểu nha đầu, hắn gật đầu: "Thấy."
Tiểu Hắc đặt nó ở trên giường mình, hắn có thể không nhìn thấy sao?!
Con vật kia nhất định là cố ý!
Hôm nào lại tìm nó tính sổi
"Là ai? Người nọ huynh quen biết không?"
Nạp Lan Cẩn Niên lắc đầu: "Không quen biết, đã bảo người đi tra xét."
Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay nhỏ Ôn Noãn lại, đi về viện của hắn: "Đang chuẩn bị đi tìm muội, đêm nay đưa muội đi xem một trò hay."
Ôn Noãn nghĩ đến cái gì, không kiềm chế được hưng phấn: "Ta cảm thấy việc này cần Tiểu Hắc giúp một chút, bảo nó nâng đầu người, ở giữa không trung bay tới bay lui, sau đó chúng ta còn trang trí thêm, dùng vải trắng che khuất thân thể Tiểu Hắc, chỉ lộ ra mặt người, sau đó biến thành thất khiếu đổ máu, làm nó thoạt nhìn càng khủng bố, còn có thể thêm một cái đầu lưỡi thật dài..."
Ôn Noãn càng nói càng hưng phấn.
Lâm Phong ở bên cạnh nghe mà cảm thấy lạnh run!
Trong đầu Tuệ An quận chúa cả ngày đều là nghĩ cái gì!
Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ cái hình ảnh kia, chiều chuộng mà nhéo cái mũi nhỏ của nàng: "Đều nghe muội!"
Vì thế hai người lại trèo tường trở lại An Quốc Công phủ.
Ôn Noãn gọi Tiểu Hắc, sau đó hai người một chim về Cẩn Vương phủ để diễn tập.
Mùa thu vào ban đêm đã không còn tiếng ve, mọi thanh âm bốn phía đều im lặng, ngẫu nhiên có gió lạnh thổi qua, lá cây rào rạt rung động.
Hai người Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên mặc y phục dạ hành màu đen, đi đến một nơi tinh mỹ trong viện.
Người thả người nhảy, lập tức bật qua tường, tránh khỏi thị vệ tuân tra ban đêm, rất nhanh đã bò lên trên nóc nhà nơi nào đó, sau đó cứ thế bò xuống! Các động tác liên tiếp, không có tiếng động, không hề kinh động bất kỳ kẻ nào!
Trong phòng.
Nhị hoàng tử phi lắng lặng nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, hiển nhiên đã tiến vào giấc ngủ sâu.
Mấy ngày này nàng ta đều là tìm một lý do để có thể ngủ một mình, không cho Nhị hoàng tử vào nhà.
Đại cung nữ bên cạnh nàng ta thì gác đêm ở bên ngoài, có thể chuẩn bị hầu hạ bất cứ lúc nào.
Giờ phút này nàng ta cũng đang ngủ ngon lành!
Một đồ vật màu trắng, không tiếng động phi vào phòng từ cửa sổ mở hé một nửa.
Đứng ở trước đầu giường, vẫn không nhúc nhích.
Nhị hoàng tử phi nằm ở trên giường, bỗng dưng mở hai mắt, thấy một khuôn mặt thất khiếu đổ máu trắng bệch này, đột nhiên đồng tử co rụt lại, tim đập đều lỡ một nhịp!!
Tiểu Hắc nâng đầu người, trực tiếp bay vê phía nàng tal
Dường như là trong nháy mắt Nhị hoàng tử phi đã nhận ra gương mặt này là ail
"Thập..." trong lúc hồi hộp nàng ta mới hô lên một chữ, đang muốn duai tay đánh bay cái đầu người đang bay về phía mình, nàng ta nghĩ đến cái gì đó mà bỗng dưng im miệng, vẻ mặt hoảng sợ né tránh đầu người đang bay về phía mình, kinh hoảng thất thố lăn xuống giường, chạy ra phía bên ngoài: "Người đâu! Người đâu! Cứu mạng..."
Cung nữ gác đêm ngoài cửa nhanh chóng bò dậy!
Lúc này Nhị hoàng tử phi mở cửa ra, cứ thế chạy ra ngoài, nắm chặt cánh tay đại cung nữ: "Đầu người! Có đầu người!"
Đại cung nữ nhìn thoáng qua trong phòng, lúc này một bóng trắng bay tới!
Đây rõ ràng là một cái đầu người đang lơ lửng ở giữa không trung!