Chuong 1324: Khong Biet Tu Luong Suc Minh
Chuong 1324: Khong Biet Tu Luong Suc MinhChuong 1324: Khong Biet Tu Luong Suc Minh
Ánh mắt của On Noãn vẫn luôn nhìn ngoài cửa sổ, nàng hít cái mũi một chút, bỗng dưng bật cười.
Ở trước mặt nàng lại chơi chiêu này ư?
Nhị hoàng tử phi giả chưa từng tìm hiểu qua nàng am hiểu chiêu này nhất sao?
Nhị hoàng tử phi nghe thấy tiếng cười, quay đầu nhìn về phía nàng, trong lòng không khỏi có chút lo lắng: "Tuệ An quận chúa đang cười cái gì vậy?”
Chẳng lẽ Tuệ An quận chúa đã phát hiện?
Sau đó nàng lại nghĩ đến gì đó, cho dù phát hiện, nàng có giải dược sao?
Đó là phối phương cốt phấn độc nhất vô nhị, ngoại trừ tộc Thánh Nữ bọn họ biết điều chế thuốc giải, những người khác không ai biết!
Thêm hai giây nữa, dược hiệu sẽ phát huy tác dụng!
Ôn Noãn quay đầu cười nói với Nhị hoàng tử phi: "Cuoi có người không biết tự lượng sức mình mà thôi!"
Nhị hoàng tử phi: '..."
Ôn Noãn nói xong lôi kéo tay Trần Hoan: "Hoan Hoan, ngươi cũng nhìn xem, có người không biết tự lượng sức mình!"
Trân Hoan nghe vậy thì thò đầu ra ngoài,
Chỉ thấy bên ngoài vương phủ Ung Hòa quận vương dừng hai chiếc xe ngựa, có rất nhiều người vây quanh.
Ôn Noãn đang nói tới Vĩnh Vinh huyện chúa và kế nữ Ung Hòa quận vương sao.
Hành vi cử chỉ của kế nữ kia rất làm bộ làm tịch, hiện tại kế nữ kia đi chung với Ung Hòa quận vương phi, nha hoàn cùng gã sai vặt bên người đều theo sát phía sau, giống như kế nữ kia mới là huyện chúa chính thức của Ung Hòa quận vương vậy.
Vĩnh Ninh huyện chúa chính quy đi phía sau kế nữ, chỉ có một hai nha hoàn đi theo, đi cùng rất nhiêu nha hoàn, thoạt nhìn rất giống nha hoàn!
Đương nhiên Trần Hoan cũng biết chuyện của Ung Hòa quận vương phủ, trước khi bọn họ đến hầu hạ Tuệ An quận chúa, Cẩn Vương đã đưa cho bọn họ xem một cái rương tư liệu về các phủ ở kinh thành.
Ung quận vương là con trai thứ của An Thân Vương, bởi vì tư chất tâm thường, lại được thông phòng sinh ra, không được kế thừa tước vị, nên đã sớm trở thành quận vương, hắn lớn hơn thế tử An Thân Vương mười sáu tuổi, cho nên hiện tại nữ nhi đều đã mười hai tuổi, chỉ trẻ hơn thế tử An Thân Vương bảy tuổi.
Nàng nhìn xuyên thấu qua cửa sổ xe, vừa lúc cũng thấy một màn kia.
Nhị hoàng tử phi: '..."
Nàng cũng biết chuyện của Ung Hòa quận vương phủ, người trong kinh thành đều nói Ung Hòa quận vương là tên ngốc, đối xử với kế nữ còn tốt hơn nữ nhi ruột!
Chỉ là, tại sao hiện tại nàng ta lại cảm thấy Tuệ An quận chúa đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe?
Nhị hoàng tử phi mím môi, thôi, mặc kệ nàng đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, hay vẫn là đang chỉ cây hòe để mắng cái gì
Nàng ta tính toán thời gian sắp hết rồi,
Nàng ta nhìn vê phía Trân Hoan: "Bổn hoàng phi khát, muốn uống nước!"
Trân Hoan không có phản ứng nàng ta.
Ôn Noãn cười nói: "Để ta rót nước cho Nhị hoàng tử phil" Trân Hoan nghe vậy giật giật: "Để nô tỳ làm đi!"
Vừa rồi khi Ôn Noãn kéo Trần Hoan, cánh tay nàng đặt tay lên cũng không thu lại, vỗ vỗ tay Trần Hoan, cười nói với Trần Hoan: "Không sao, để ta làm là được!"
Ôn Noãn ngồi thẳng lưng, động tác có chút chậm chạp khiến nàng hơi nhíu mày, nàng vươn tay cầm lấy ấm trà nhỏ trên bàn, vừa định rót trà, lại phát hiện, ấm trà nhỏ cũng nhấc không nổi!
Nhị hoàng tử phi lộ ra vẻ mặt thực hiện được, cười lạnh!
Ánh mắt của Ôn Noãn sắc bén nhìn về phía Nhị hoàng tử phi: "Ngươi hạ độc?"
Trân Hoan nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, lập tức rút kiếm, lại phát hiện tay mềm như bông, không có một chút sức lực nào, ngay cả kiếm cũng không rút được!
Trân Hỉ ở bên ngoài đánh xe nghe được động tĩnh lập tức hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Nhị hoàng tử phi nhanh chóng lấy con dao từ trong tay áo kề lên cổ Ôn Noãn: "Nếu không muốn Tuệ An quận chúa chết, lập tức ra khỏi thành!"
Trân Hỉ thay đổi sắc mặt, dừng xe ngựa lại ngay: "Ngươi dám!"
"Ra khỏi thành!" Nhị hoàng tử phi lập tức dùng sức uy hiếp.
Lúc này, Ngũ Thành Binh Mã Tư ở phía sau đã thấy, lập tức mang theo người chạy như bay lại đây!
Trên cổ Ôn Noãn ứa ra một vết máu, nàng cười nói: "Nhị hoàng tử phi, không, hoặc ta nên gọi ngươi là kẻ phản bội của tộc Thánh Nữ Nam Cương quốc, Lật Na, không giả vờ nữa sao?"