Chương 1333: Đúng Là Một Nhân Tài
Chương 1333: Đúng Là Một Nhân TàiChương 1333: Đúng Là Một Nhân Tài
Sau khi Ôn Noãn kiểm tra một lần, chắc chắn ngón tay Bát công chúa không có việc gì, chỉ là có sưng đỏ nho nhỏ, xương cốt không nứt cũng không gãy!
Lâm Đình Nhã không nhìn được, không nhịn được nói: "Bát công chúa, nếu không cô ngồi chờ ăn đi!"
Bát công chúa vẫy tay: "Không có việc gì, ngoài ý muốn thôi, vừa rồi là tôi quên lấy tay trái ra, nên chẳng may đập phải thôi!"
Lâm Đình Nhã: ”...'
Ôn Noãn che mặt: Nhân tài, cái này mà cũng có thể quên!
Bát công chúa nhìn quanh bốn phía một cái, lại tìm được việc mới: "Để tôi đi nhóm lửa!"
Cái này là đơn giản nhất, chỉ là thêm củi lửa vào miệng bếp mà thôi!
Nàng tuyệt đối có thể làm tốt.
Đầu quả tim Ôn Noãn nhảy lên!
"Bát công chúa, cô đừng thiêu rụi phủ tướng quân!"
"Yên tâm, sẽ không đâu!"
Nhiều nhất chỉ là thiêu cái phòng bếp thôi!
Phòng bếp này là độc lập, không thiêu được đến toàn bộ phủ tướng quân! Bát công chúa nghĩ thầm!
Sau đó Bát công chúa hứng thú bừng bừng chạy tới nhóm lửa.
Sau đó, nàng thiêu trụi mất tóc mái của mình!
Sợ tới mức nàng thiếu chút nữa tiểu ral
Ôn Noãn rất không phúc hậu cười nói: "May mắn cô chỉ thiêu hủy tóc mái! Không thiêu hủy toàn bộ phủ tướng quân!"
Bát công chúa: ”...'
Vì lo lắng đề phòng, tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, thật vất vả, tốn gần hai canh giờ, cuối cùng trước khi trời tối, Ôn Noãn cũng làm ra một bàn đồ ăn đều đầy đủ sắc hương vị.
Ăn cơm xong, khi Ôn Noãn trở lại An Quốc Công phủ thì đã rất khuya rồi.
Tối hôm qua Ôn Noãn đã không ngủ suốt đêm, hôm nay ngồi canh nửa ngày để bắt người, xong rồi lại bận rộn làm một bàn đồ ăn lớn, thật sự rất mệt mỏi.
Nạp Lan Cẩn Niên trở về sớm hơn nàng một bước, thấy vẻ mặt nàng mỏi mệt nên nhíu mày: "Tại sao không nghỉ ngơi một chút?"
Tất nhiên hắn đã biết nàng cùng tiểu Bát đến phủ tướng quân chơi.
Ôn Noãn cứ thế nằm liệt trên ghế quý phi: "Đừng nói nữa!"
Đột nhiên Ôn Noãn nghĩ đến câu châu thai ám kết!
Nàng sợ tới mức trực tiếp ngồi dậy: "Đã trễ thế này huynh tới chỗ ta làm gì? Về sau không được trèo tường đến đây!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhíu mày: Đã xảy ra chuyện gì?
Ôn Noãn đứng lên, đẩy hắn đi ra ngoài: "Mau trở về! Nửa đêm! Người không biết còn tưởng rằng huynh với ta đang vu sơn mây mưa! Thậm chí ta còn châu thai ám kết, huynh đã trai già đẻ ngọc đấy!" Chuyện quỷ quái gì vậy?
Nạp Lan Cẩn Niên cứ thế bị Ôn Noãn đẩy ra ngoài.
"Rầm!" một tiếng, Ôn Noãn đóng cửa lại, nàng nói với cánh cửa: 'Muộn rồi, Thập Thất ca, ta muốn ngủ! Huynh cũng bận rộn một ngày rồi, trở về ngủ đi!"
Nạp Lan Cẩn Niên: ..."
Châu thai ám kết, trai già đẻ ngọc, cái gì cùng cái gì thế này?
Đây không phải là thành ngữ chỉ tiểu Bát mới có thể dùng sao?
Nạp Lan Cẩn Niên muốn hỏi một chút, nhưng nghĩ đến Ôn Noãn mệt mỏi hai ngày, cuối cùng không đành lòng làm phiên nàng nghỉ ngơi, hắn trèo tường rời đi.
Đấn lúc đó tìm Tiểu Bát tính sổi
Sau khi hắn rời đi Ôn Noãn mới nhớ tới, đã quên bảo hắn đi điều tra Diêu Ánh Mai kial
Ôn Noãn lại giao việc này cho Trần Hoan, mới đi tắm rửa một thân đầy mùi dầu mỡ, lăn lên giường rồi nặng nề ngủ.
Ngày hôm sau chuyện Nhị hoàng tử phi là giả mạo nhanh chóng truyền rộng, oanh động toàn thành.
"Nhị hoàng tử là bị ngốc sao? Tại sao đến nữ nhân cùng chung chăn gối bên mình bị thay đổi cũng không biết?"
"Rốt cuộc là ai có được bản lĩnh lớn như vậy, lại có thể giả mạo Nhị hoàng tử phi?"
"Không phải nói Nhị hoàng tử cùng Nhị hoàng tử phi vẫn luôn kiêm điệp tình thâm, cầm sắt hòa minh sao? Tại sao có người giả mạo Nhị hoàng tử phi, Nhị hoàng tử cũng không nhìn ra được?"
"Ai nói không nhìn ra! Đã có một đoạn thời gian Nhị hoàng tử đều là ngủ ở thư phòng! Chắc là đã sớm hoài nghi! Nhị hoàng tử phi thật sự bị đốt thành than đen, hóa thành tro, Nhị hoàng tử chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã nhận ra! Nữ nhân kia móc đôi mắt của Nhị hoàng tử phi thật ra, nhốt ở trong một tòa viện bị phá hoang ở khu dân nghèo! Sân kia nửa đêm bị đổ, lại cháy, quan phủ đi cứu mới phát hiện Nhị hoàng tử phi thật sự ở nơi đó! Đáng thương cho Nhị hoàng tử sau khi nhận ra người thì cả người đều thất hồn lạc phách!"