Chuong 1339: Ong Chua
Chuong 1339: Ong ChuaChuong 1339: Ong Chua
Thất hoàng tử: "Không c6
Hắn nào dám có suy nghĩ gì điên rồ gì, cho dù có cũng không dám biểu hiện ra ngoài!
Hoàng thượng trừng mắt liếc Thất hoàng tử một cái: "Hiện tại ngươi đã biết ngươi ngu dốt đến mức nào rồi sao? Ngươi xem vừa rồi ngươi đã nói gì? Đúng là nói bậy bại"
Vẻ mặt Thất hoàng tử vô tội, nói: "Nhi thần cũng không nói gì sai! Chẳng phải nuôi ong lấy mật là dùng ở trên núi sao?"
Hoàng thượng chán nản: Tên tiểu tử thối này nói núi nào cũng nuôi đầy ong lấy mật, dễ dàng như vậy sao hắn không đi nuôi luôn đi?
"Được, ngươi nói đúng! Vậy tram sẽ phong cho ngươi làm ong chúa, trẫm cử ngươi đi nuôi ong lấy mật, phải nuôi cho thật tốt, dân chúng có thể sớm ngày thoát khỏi cảnh khổ nghèo hay không đều phải dựa vào ngươi!"
Tên tiểu tử thối cả ngày chỉ đắm chìm trong nữ sắc, cũng không khác gì con ong mật, quả thật chính là con ong chúa bên trong đám ong mật!
Nên ông phong cho hắn làm ong chúa quả thật cũng không có sail
Không đúng, hắn vẫn khác với ong mật một chút, vì ong mật ít nhất vẫn chăm chỉ ủ mật, mang đến ngọt ngào cho người dân.
Còn hắn cả ngày chơi bời lêu lỏng, không làm việc gì đàng hoàng, ngay cả ong mật cũng không bằng!
Thất hoàng tử: '..."
Ong chúa là cái quỷ gì?
Tấu chương dâng lên dường như đã nói ong chúa là giống cái đúng không?
Còn nữa, hắn đường đường là một hoàng tử phải đi nuôi ong mật?
Chuyện này quả thật là vớ vẩn!
"Phụ hoàng."
Hoàng thượng đưa tay ngăn cản hắn: "Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy đi! Ngươi không đi nuôi ong thì phải đi nuôi heo!”
Thất hoàng tử: '..."
Hoàng thượng giao việc xong liền không muốn nhìn thấy hắn nữa: "Ngươi có thể cút!"
Thất hoàng tử: "Không phải, phụ hoàng, sao nhi thần có thể đến Hộ Bộ."
Hoàng thượng: "Sao lại không được! Ngươi đi đến ti nông thự của Hộ Bộ! Trẫm đang dự tính thành lập một ti nông thự mới, chuyên môn phụ trách nghiên cứu nuôi gia cầm, gia súc và các loại động vật khác, sau đó sẽ đem phương pháp cung cấp cho dân chúng, nên ngươi cứ bắt đầu đi nuôi ong mật đi!"
Thất hoàng tử: '..."
"Phụ hoàng."
Hoàng thượng: "Hay ngươi muốn nuôi heo trước? Cũng được, vậy nuôi heo cùng với nuôi ong mật luôn đi!"
Thất hoàng tử: "Không phải, nuôi ong mật thì nuôi ong mật! Nhi thần tuân mệnh! Nhi thần cáo luil"
Thất hoàng tử đứng dậy.
Hoàng thượng: "Ai cho ngươi cáo lui, mau ngồi xuống để nghe thêm một chút!"
Thất hoàng tử bực dọc ngồi xuống trở lại, vừa rồi người nào mới bảo hắn cút xong? Thật muốn bỏ nhà trốn đi, sau này cũng không trở về!
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Hoàng thượng tiếp tục bàn về chuyện này, sau đó hắn đem ý tưởng của Ôn Noãn nói ra.
Hắn lại dâng cho Hoàng thượng một tấu chương khác do hắn viết.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Hoàng huynh, thần đệ nghĩ Tuệ An quận chúa muốn chỉ cho dân nghèo một số phương pháp nhỏ để làm giàu, từ đó cuộc sống của dân nghèo cũng có thể nâng cao hơn, giống như dạy dân cách làm đậu hủ, ... Trồng nấm các loại."
Hoàng thượng nghe xong mắt cũng sáng bừng: "Tuệ An quận chúa đúng là không hổ danh có tấm lòng vì dân chúng, quan tâm muôn dân thiên hạt"
Đây mới đúng là hình tượng mẫu nghỉ thiên hạ cho mọi người noi theo.
Hoàng thượng cảm thấy có lẽ ông nên lùi về sau sớm một chút, không cần làm vật trở ngại cho hai phu thê bọn họ nắm tay nhau thống trị Nạp Lan quốc mới đúng!
Trong lòng Hoàng thượng kích động: "Có cách này, sau này những người dân cũng không cần lo lắng không có việc làm nữa! Trẫm tin không tới mười năm thì Nạp Lan quốc chắc chắn sẽ vô cùng phát triển thịnh vượng!"
Có nhiều việc bổ trợ cho nhau, là một vòng tuần hoàn!
Việc giải quyết được vấn đề dân chúng nghèo khổ, có thể kéo theo sự phát triển kinh tế ở một mức độ nhất định, sau đó cũng sẽ ảnh hưởng đến thuế má thu vào của quốc khố, triều đình cũng có thể giảm bớt một phần khoản tiền cứu trợ thiên tai, số bạc dư ra có thể dùng để sửa đường, bắc cầu, xây dựng thủy lợi, phát triển nông nghiệp, vân vân. . !