Chương 1353: Không Ngờ Lại Là Hắn
Chương 1353: Không Ngờ Lại Là HắnChương 1353: Không Ngờ Lại Là Hắn
Từ việc nhỏ này có thể thấy được Tuệ An quận chúa thấy mầm biết cây, học thức thật sự khiến người ta ngạc nhiên và khiếp sợ.
Đương nhiên việc Tuệ An quận chúa muốn làm cũng luôn khiến người ta bất ngờ.
Hắn ta cho rằng nàng là đi thu mua nấm.
Không nghĩ nàng là đi thu thập hạt giống nấm, dự định trông nấm.
Nàng là muốn dạy những thôn dân đó trồng nấm sao?
Cho cá không bằng dạy người ta cách bắt cá, cách này thật sự rất hay!
Lại còn thật sự là một cách hay có thể giành được lòng dân.
Tam hoàng tử cũng có chút đố ky!
Người như Tuệ An quận chúa vì sao lại không phải là người của mình chứ?
Nếu không trong tương lai hắn ta ngồi trên ngai vàng sẽ giống như hổ mọc thêm cánh!
"Có phải các ngươi cũng thu thập được một phần hạt giống nấm không?" Tam hoàng tử hỏi.
"Bẩm điện hạ, sau khi Tuệ An quận chúa và Cẩn Vương rời đi, thuộc hạ cũng thu thập một phần những hạt giông nấm đó!"
"Lấy ra cho bổn hoàng tử xem thử."
"Vâng!"
Ngay sau đó thị vệ lấy ra một ít vỏ cây, đất hoai, lá đã mục nát linh tinh đến trước mặt Tam hoàng tử.
Khóe miệng của Tam hoàng tử run rẩy một chút!
"Đây là hạt giống nấm?"
"Tuệ An quận chúa lấy chính là mấy thứ này."
Tam hoàng tử: "..."
Không biết phải nói cái gì, Tam hoàng tử xua tay: "Ngươi cầm xuống tìm mấy người có kinh nghiệm trồng đi! Thuận tiện trộm nhìn xem rốt cuộc Tuệ An quận chúa trồng như thế nào! Nhất định phải trông được!"
Thị vệ: "Tuệ An quận chúa là mang về phủ An Quốc Công đào tạo. Người của chúng ta không vào được."
Ở bên ngoài, bọn họ đi theo ở rất xa, tìm người tìm hiểu một chút còn có thể biết rốt cuộc Cẩn Vương và Tuệ An quận chúa làm chuyện gì.
Nhưng mà phủ Cẩn Vương và phù An Quốc Công, bọn họ là trăm triệu lần không thể tới gần.
Một khi tới gần là sẽ rút dây động rừng!
Thật ra hôm nay hắn cũng cảm thấy hình như có một lần ánh mắt của Cẩn Vương nhìn vê phướng hướng hắn đang ẩn núp.
Tuệ An quận chúa cũng nhìn về hướng hắn một lần, không biết có phải bọn họ đã phát hiện ra mình hay không.
Bởi vì kia ánh mắt kia chỉ là lướt qua một cái nên hắn cũng không xác định.
Tam hoàng tử nghe vậy đành từ bỏ: "Vậy thì bỏ đi. Mọi chuyện đều phải cẩm thận, chớ rút dây động rừng. Nếu Tuệ An quận chúa thật sự có thể trông ra nấm, đến lúc đó ngươi đi tìm thôn dân hỏi một chút đi! Tuệ An quận chúa trông nấm chắc là cũng muốn dạy thôn dân trồng nấm mà thôi."
"Vâng!"
Tam hoàng tử xua tay, sau đó thị vệ kia lập tức lui xuống. Sau khi hắn lui xuống, Tam hoàng tử viết chữ nấm lên một tờ giấy.
Sau đó hắn ta lại bắt đầu suy nghĩ nên làm thể nào mới có thể làm nấm dẫn dắt bá tánh làm giàu, ngoại trừ gieo trồng ra, còn có phương pháp nào đó làm những bá tánh ở nơi nghèo khổ dễ dàng trở nên giàu có.
Những việc này đều cần cẩn thận suy nghĩ lại.
Phủ Cẩn Vương.
Nạp Lan Cẩn Niên đang xử lý tấu chương đọng lại trong hôm nay.
Lâm Phong gõ cửa.
"Vào đi." Nạp Lan Cẩn Niên ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài cửa.
Lâm Phong đi vào, cung kính hành lễ: "Chủ tử, cuối cùng người nọ đi vào phủ Tam hoàng tử phủ. Hắn còn góp nhặt rất nhiều hạt giống nấm."
Trong đôi mắt lạnh như băng Nạp Lan Cẩn Niên là một mảnh đen tối không rõ, cũng không biết rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì.
Một lúc lâu sau hắn khẽ nhếch khóe miệng lên, lộ ra nụ cười mỉm: "Tiếp tục phái người âm thầm chú ý dil Không cần xen vào bọn họ làm cái gì."
Có thể làm ra được cũng coi như hắn ta có bản lĩnh!
Lâm Phong chắp tay nói: "Vâng, thuộc hạ lập tức đi sắp xếp!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Ngày mai, Tuệ An quận chúa sẽ đi thôn Thị Đầu."
"Vâng, thuộc hạ sẽ sắp xếp ổn thỏa."
Ngày hôm sau, sáng sớm Nạp Lan Cẩn Niên đã lại đây.
Ôn Noãn đang chuẩn bị đến sau núi nhìn xem các loại nấm khuẩn tối hôm qua dùng mây tía dưỡng một lần đã mọc ra chưa.
Nạp Lan Cẩn Niên lại đây, hai người cùng nhau đi qua đó.
"Người kia là người của lão tam." Hai người sóng vai đi vê phía trước, Nạp Lan Cẩn Niên không đầu không đuôi nói ra một câu.
Ôn Noãn nghe vậy lập tức hiểu được người hắn nói chính là ai.
Lão tam? Tam hoàng tử?
"Không ngờ lại là hắn ta."