Chuong 1373: On Than Thuong Than
Chuong 1373: On Than Thuong ThanChuong 1373: On Than Thuong Than
Matthan phanl
Cháu gái của Công Bộ thượng thư là Hoàng Hằng Hi đầy vẻ hâm mộ nói: "Neu mà đến khi sinh nhật ta, có người chúc mừng ta như vậy thì tốt rồi!"
Hàng ngàn con hỉ thước ở trên trời kết thành lời chúc phúc cho mình sinh nhật vui vẻ, như này có bao nhiêu cát tường! Người trong thiên hạ đều biết sinh nhật của mình, mọi người đều hâm mộ mình, cảm giác đấy thật tốt!
Đặng Lạc Sam lắc đầu: "Ta lại không hiếm lạ! Có gì đặc biệt hơn người đâu, còn không phải chỉ là một đám súc sinh mà thôi, nếu mà có thể làm vạn dân chúc mừng, vậy mới là ghê gớm!”
Lý Uyển Uyển cười nhạo: "Vạn dân? Nàng ta cũng xứng sao? Cho dù là Hoàng Hậu phượng sinh, đều không nhận được vạn dân chúc mừng đâu!"
Nơi này là Quốc Phật Tự, là chùa miếu hoàng gia, người tới đều là người có thân phận, hơn nữa nơi này có rất nhiều người của Cẩn Vương, Hàn Thi Ngữ nói chuyện làm việc từ trước đến nay cẩn thận, không muốn vô duyên vô cớ đắc tội Cẩn Vương, nàng ta thấy mấy người càng nói càng quá mức, vội nói: "Được rồi, nếu đi vào trọng địa của Phật môn, chúng ta cũng đi thắp nén hương đi!"
Gián tiếp ám chỉ cho các nàng đây là trọng địa của Phật môn, nói chuyện vẫn là nên tích chút âm đức.
Quả nhiên mấy người không nói lời khắc nghiệt nữa.
Lý Uyển Uyển muốn đi cầu nhân duyên, nên nói: "Đúng thật là nên đi thắp nén hương, mọi việc gần đây của nhà của chúng ta đều không thuận!"
Đặng Lạc Sam: "Haizz, nhà của chúng ta cũng vậy! Cứ như là ôn thân thượng thân vậy!"
Hoàng Hằng Hi: 'Bên kia cùng đi đi!"
Mấy người thắp hương ở Quốc Phật Tự xong, Lý Uyển Uyển nhìn về phía con đường nhỏ đi thông lên đỉnh núi, cảm thán nói: "Nếu có thể đi lên Lan Đình các nhìn xem thì tốt rồi!"
Quốc Phật Tự là ở giữa sườn núi, đi tiếp lên trên có một tòa Lan Đình các, nơi đó có thể quan sát toàn bộ kinh thành.
Bởi vì Lan Đình các có thể quan sát toàn bộ kinh thành, cho nên ngày thường đều là trọng binh cạnh gác, không có lệnh bài thì cho dù là vương công đại thần cũng đều không thể đi lên.
Người phụ trách gác Lan Đình các là thân tín của Hoàng Thượng.
Trước kia mỗi năm Thất hoàng tử cùng thế tử An Thân Vương đều có thể đi lên Lan Đình các vào ngày Tết Trùng Dương này.
Hàn Thi Ngữ lắc đầu: "Vậy thì không có khả năng. Không có lệnh bài thì không thể đi lên!"
Gia gia nàng ta còn chưa được di lên đấy!
"Đấy chính là ý mà ta vừa nói" Lý Uyển Uyển chỉ vào mấy tảng đá lớn cách đó không xa: "Chúng ta ở ngồi ở trên tảng đá, ăn chút điểm tâm, nghỉ ngơi một chút đi! Ta đã bảo nha hoàn đi lấy thức ăn chay đến đây."
Bốn phía bên cạnh huyền nhai đều có vòng bảo hộ, mấy khối tảng đá lớn kia, chính là dùng để cho du khách nghỉ ngơi.
Hôm nay người tới đăng cao không ít, nhưng mà người có thể đi lên nơi này, cũng không nhiều lắm.
Hơn nữa hiện tại là giữa trưa, mọi người đều đi ăn đồ chay.
"Được!" Mấy người đều không có ý kiến, nhấc chân đi qua.
Đi lên núi cả nửa ngày rồi, các nàng cũng rất mệt mỏi.
Mấy người mới vừa ngồi xuống, đã thấy Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên sóng vai đi ra từ một con đường nhỏ. Lý Uyển Uyển tinh mắt còn thấy trong ống tay áo to rộng, hai người đang tay nắm tay.
Trong lòng nàng ta thâm mắng một câu: Đồ không biết xấu hổ, cũng không biết tránh ở trên núi làm chuyện gì mà không muốn người khác thấy!
Ánh mắt Hàn Thi Ngữ dừng ở trên mặt Nạp Lan Cẩn Niên.
Trên gương mặt tuấn tú tuyệt thế kia, nơi đó không còn một chút lạnh lùng nào, quả thật là như tắm mình trong gió xuân!
Giờ phút này Nạp Lan Cẩn Niên đang cúi đầu nói chuyện với Ôn Noãn: "Lan Đình các có thể thấy toàn bộ kinh thành, phong cảnh cũng không tệ lắm."
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên ăn xong thức ăn chay rồi, Nạp Lan Cẩn Niên mang theo nàng đi đến nơi này, chuẩn bị đưa nàng bước lên Lan Đình các, nhìn xem cảnh đẹp của toàn bộ kinh thành.
"Ừ”" Ôn Noãn lên tiếng.