Chuong 1442: Dem
Chuong 1442: DemChuong 1442: Dem
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên nhận được tin tức từ chỗ của Tiểu Hắc, hắn đi ra ngoài, dặn dò xong xuôi, liền vào trong phòng bếp lấy chút thức ăn, sau đó quay về, gõ vang cửa phòng Ôn Noãn.
Lúc nãy hắn ở phòng bên cạnh nghe thấy tiếng mở cửa sổ, biết tiểu nha đầu đã dậy.
Ôn Noãn đi tới mở cửa.
Nạp Lan Cẩn Niên bưng một cái khay bước đến: "Ăn chút gì đi, sắp phải bận bịu rồi."
Ôn Noãn nghiêng người tránh ra: "Tiểu Hắc truyền tin đến sao?"
Lúc nãy nàng ngồi bên cạnh cửa sổ, thấy bóng dáng của Tiểu Hắc bay ra.
"Ừ, đội tàu của bốn quốc gia đóng giả thành hải tặc đang hội hợp, chắc hẳn tối nay sẽ đến gần chúng tai Nhưng mà không sao, khoảng cách vẫn còn khá xa, chắc bọn họ chờ đến khi trời tối hẳn rồi mới ra tay."
Ôn Noãn gật đầu, đi đến bên cái bàn cạnh cửa sổ ngồi xuống.
Nạp Lan Cẩn Niên đặt cái khay xuống, phía trên có đặt hai món ăn và hai chén cơm tẻ.
Bữa ăn rất đơn giản, một đĩa thịt khô xào cải, một đĩa bí đỏ hấp.
Tuy đơn giản, nhưng mà không phải ăn lương khô đã là rất tốt rồi.
Hơn nữa bí đỏ và gạo đã được Ôn Noãn dùng mây tía tẩm bổ, cho nên ăn vào rất thơm.
Hai người không phải là kiểu người bắt bẻ, nếu nói không quá nghiêm khắc thì thuộc kiểu người không thích bắt bẻ một chút nào, rất mau đã lấp no cái bụng.
Từ trước đến nay những thứ xinh đẹp, thời gian yên bình chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Rất nhanh chân trời đã cắn nuốt mặt trời, ánh nắng chiều màu hồng đã biến thành màu than chì, màn đêm dưới sự chờ đợi của người nào đó, dưới sự lo lắng của người nào đó dần dần buông xuống.
Đội ngũ vận chuyển lương thực, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Ngốc đã chạy hết tốc độ đi theo đường chim bay để cách nguy hiểm xa nhất có thể.
Mà lúc này, trong màn đêm tăm tối, có bốn đội tàu, đi từ hai phía, đang dùng tốc độ cao nhất chạy về phía đội tàu của Ôn Noãn.
Đấn lúc đó bọn họ giương cung bắn tên, cùng nhau công kích, như thế thì khả năng thắng sẽ rất lớn.
Bốn đội tàu này đúng là do Bắc Minh quốc, Đông Lăng quốc, Tây Hoa quốc, Nam Cương quốc giả thành hải tặc.
Mà trên đại dương rộng mênh mông này, còn có một đội tàu, đi theo bọn họ từ đằng xa, là đội hải tặc thật định ngồi ngư ông đắc lợi.
Bọn họ còn thả hai con thuyền đánh cá nhỏ, tìm kiếm con thuyền chở năm ngàn vạn lượng hoàng kim ở bốn phía!
Ngồi im chờ chết không phải là tính cách của Nạp Lan Cẩn Niên, tốc chiến tốc thắng mới là chuyện mà hắn thích làm.
Hội hợp?
Giương cung bắn tên?
Sao Nạp Lan Cẩn niên có thể để bọn họ giương cung bắn tên thành công chứ!
Gờ phút này, con thuyền của bọn họ cũng chạy với tốc độ rất nhanh, kéo gần khoảng cách giữa bọn họ với đội tàu quân địch gần nhất.
Trong bóng đêm, không có ánh đèn, không có ánh trăng, không ai phát hiện ra ai. Ngay khi hai chiếc thuyền, sắp đến gần nhau.
Tiểu Hắc bay về, đậu trên bả vai Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức hạ lệnh: "Thủy binh lặn xuống nước."
Mười mấy binh lính bơi cực giỏi, mặc đồ lặn được làm từ da cá mập màu đen, nhanh chóng nhảy xuống biển, bơi về phía nào đó.
Bên hông bọn họ có cột một cây búa nhọn!
Trong bóng đêm, dáng người của bọn họ vô cùng mạnh mẽ, giống như một con cá lớn màu đen.
Mà bóng đêm đã che lấp thân ảnh của bọn họ.
Bọn họ vô im hơi lặng tiếng bơi đến dưới thuyền của quân địch, như con đỉa dưới nước, leo lên đáy thuyền, rút cây búa bên hông ra, dùng sức đục thuyền!
Từng chút, lại từng chút!
Tạo ra mấy lỗ thủng lớn!
Ban đêm gió biển gào thét dữ dội, nước biển bao phủ tiếng búa gõ.
Những thủy binh kia, tạo một lỗ thủng lớn dưới một con thuyền, sau khi thấy không còn cách nào để cứu chữa, bọn họ liền lặng yên bơi ve phía thuyền khác.
Mấy chục người, uốn mình trong nước, buổi tối cuối thu, gió biển như rít gào, cũng không ngăn được sự quyết tâm của bọn họ.
Sáng nào, tối nào bọn họ cũng phải ngâm mình trong nước biển để rèn luyện, mặc kệ trời giá rét.
Sớm đã quen rồi, cho nên thời tiết rét lạnh cũng không ảnh hưởng đến tốc độ của bọn hol