Chương 1453: Ăn Đồ Nướng
Chương 1453: Ăn Đồ NướngChương 1453: Ăn Đồ Nướng
"Vương gia đang nướng cá ở trên boong tàu."
Đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chủ tử nướng cá đó.
Chủ tử tự mình giăng lưới, vớt một ít cá ở trong biển lên, sau đó lại cố ý đi đường vòng đến một hải đảo ở gần đây tìm một đống con hào, hiện tại lại chạy đến một nơi khác tìm nhím biển!
Những hải sản đó là Lôi Đình tự mình xử lý sạch sẽ, còn không cho những người khác chạm vào! Sau đó chủ tử lại tự mình ra tay nướng ở nơi đó.
Mùi vị thơm nức mũi kia làm hắn chảy nước miếng ròng ròng.
Nhưng mà hắn biết, chủ tử không phải nướng cho hắn ăn!
Ôn Noãn nghiêng người tránh ra: "Lữ tướng quân đi giải quyết trước đi!"
Đúng, sao lại quên mất chứ!
Lữ Nghiệp vội vàng chạy đi!
Ôn Noãn nhìn thoáng qua bóng lưng của hắn một cái, không rõ vì sao hắn lại đợi đến không thể nhịn được nữa mới đi giải quyết!
Nàng lắc đầu rồi đi ra ngoài!
Ôn Noãn vừa đi ra boong tàu!
Mọi người thấy nàng đã thức dậy, ánh mắt rực sáng!
Lớn tiếng chào hỏi một tiếng: "Tuệ An quận chúa, ngài đã dậy rồi!"
Sau đó mọi người như ong vỡ tổ, lập tức chạy vào trong khoang thuyền.
Bọn họ đã nhịn một ngày, quá cần giải quyết vấn đề sinh lý!
Ôn Noãn: "..."
Những người này là bị điên rồi hay sao, vì sao người nào cũng đều nhẫn nhịn?
Không sợ nhịn thành bệnh hay sao?
Nạp Lan Cẩn Niên nướng cá ở trên boong tàu, cá đang nướng trên bếp nướng BBQ chính là cá thu, con mực, còn có tôm biển, sò biển, hàu sống.
Đương nhiên còn có một ít khoai hương, khoai lang đỏ và hạt vốn có ở trên thuyền, rất phong phú.
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, gương mặt vốn lạnh như băng lập tức tràn đầy ấm áp: "Lại đây ăn một chút đí, vừa mới nướng chín."
"Được!" Ôn Noãn đi qua ngồi xuống.
Nhìn những đồ nướng BBQ phong phú đó, Ôn Noãn không khỏi nheo đôi mắt lại, khóe miệng không tự giác mà hơi nhếch lên.
Cuối cùng cũng có một bữa ăn ra dáng!
Nạp Lan Cẩn Niên gắp đồ ăn đã nướng chín vào một cái đĩa, sau đó đặt lên một bàn tròn ở bên cạnh.
Lôi Đình đã đi tới: "Chủ tử, để thuộc hạ làm!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, phần còn lại giao cho Lôi Đình nướng.
Hắn và Ôn Noãn ngồi trên boong tàu, vừa ăn nướng BBQ, vừa ngắm nhìn mặt trời lặn.
Bếp nướng BBQ không quá lớn, nhưng cá vớt lên lại quá nhiều, ban ngày những binh lính khác cũng thay phiên nhau nghỉ ngơi rồi, cho nên giờ phút này bọn họ cũng tỉnh thân sáng láng ở nơi đó nướng cá ăn. Tiểu Hắc cũng chạy tới ăn một bữa.
Bầu không khí trên thuyền vô cùng vui vẻ và náo nhiệt.
Từ lúc mặt trời lặn đến lúc rạng sáng.
Cứ thế con thuyền lại đi mấy ngày, gặp hải tặc hai, ba lần, nhưng đều không tạo ra được sóng gió gì, được giải quyết rất dễ dàng.
Sau đó cuối cùng năm ngàn vạn lượng hoàng kim kia cũng đã lên bờ vào lúc nửa đêm.
Bước lên lãnh thổ Nạp Lan quốc.
Ở trên địa bàn của mình, vậy thì không phải sợ nữa!
Cho dù trên lục địa cũng có sơn tặc, nhưng mà không có bao nhiêu sơn tặc nhìn thấy đội ngũ triều đình mà dám đi đánh cướp cả, trừ khi bọn họ muốn có quan binh lên núi diệt phỉ vào ngày hôm saul
Sau khi lên bờ, một thùng lại một thùng vàng được vận chuyển lên xe ngựa.
Ôn Gia Thụy ở bên cạnh nhìn binh lính kiểm tra mỗi một thùng vàng, sau đó mới nâng lên xe ngựa.
Ôn Noãn nói với Ôn Gia Thụy: "Cha, người về Kinh phục mệnh trước di con và Thập Thất ca ở lại nơi này xử lý một chút chuyện."
Ôn Gia Thụy cũng biết Ôn Noãn muốn thử vây biển làm muối, đương nhiên việc dùng nước biển làm muối này cũng không biết có thể thành công hay không.
Nên đương nhiên Ôn Gia Thụy sẽ không nhắc đến một chữ.
Lại nói hai thành trì vừa mới giành được này cũng có rất nhiều việc cần giải quyết tốt hậu quả, Nạp Lan Cẩn Niên ở chỗ này sẽ tiện lợi hơn rất nhiều.