Chương 1472: Miệng Thối
Chương 1472: Miệng ThốiChương 1472: Miệng Thối
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn ông một cái: "Hoàng huynh lại đến hậu cung nhiều quái! Có phải thần đệ lại chuẩn bị nhiều thêm mấy đứa cháu trai, cháu gái không?"
Hoàng thượng suýt chút nữa muốn cởi giày!
Tên này ở trước mặt Tuệ An quận chúa nói nhảm cái gì vậy!
"Vô liêm sỉ! Mỗi ngày Trẫm đều ở đây, cũng đã hơn một tháng không đến hậu cung! Tram bận phê tấu chương!"
Lý công công vội làm chứng cho Hoàng thượng: "Hoàng thượng cả tháng này mỗi ngày đều phê duyệt tấu chương đến giờ tý canh ba mới đi ngủ, thái y còn khuyên Hoàng thượng đi ngủ sớm một chút nhưng người không nghe."
Điều này là thật.
Ôn Noãn cười nói: "Hoàng thương cần cù yêu dân như vậy, đúng là dân chúng có phúc. Nhưng mà Hoàng thượng cũng phải biết bảo vệ thân thể, Hoàng thượng là vua của một nước, thân thể của người cũng liên quan đến sự bình yên và hạnh phúc của dân chúng thiên hạ, nên người nhất định phải chú ý đến sức khỏel"
Hoàng thượng ngồi xuống: "Vẫn là Tuệ An quận chúa biết ăn nói!"
Ông quay đầu nói với Lý công công: "Ngươi mang chén súp kia lại đây, để làm ấm thân thể cho Tuệ An quận chúa. Còn cho Thập Thất hoàng đệ chén nước sôi! Để hắn súc miệng!"
Miệng thối như vậy!
"Dạ!" Lý công công trả lời, vội đi chuẩn bị.
Ông ấy nhanh chóng đưa cho Ôn Noãn một tách trà sâm, còn Nạp Lan Cẩn Niên là một ly trà lục an.
Tất nhiên không thể đưa lên nước sôi thật.
Hoàng thượng trừng mắt liếc Lý công công một cái: "Chẳng phải đã nói ngươi chuẩn bị cho hắn một chén nước Sôi saol"
Lý công công mỉm cười nói: "Dạ, trà này cũng đã được pha xong từ sớm, không nên lãng phí!"
Hoàng thượng hừ lạnh một tiếng sau đó nhìn về phía Ôn Noãn, trở mặt chỉ trong một giây, vẻ mặt của ông đã trở thành một người hòa nhã dễ gần: "Tuệ An quận chúa, chuyện ruộng muối đã chuẩn bị như thế nào rồi?"
Nếu thật sự có thể dùng nước biển tinh chế ra thành muối!
Vậy thì Nạp Lan quốc của bọn họ giàu tol
Hoàng thượng như ông sau khi về hưu cũng không cần lo chuyện hết bạc!
Ôn Noãn lấy một bình sứ trắng tinh từ trong túi ra: "Hoàng thượng, đây là muối ăn được ta tinh luyện ra từ nước biển. Hoàng thượng xem đi."
Lý công công nhận lấy, sau đó đem nước muối bên trong đổ vào trong một chiếc dĩa nhỏ màu đen có viền vàng.
Hoàng thượng nhìn muối tỉnh nhỏ vụn như tuyết trắng, ông như nhìn thấy một đống vàng lấp lánh đang được phơi nắng trên bãi biển!
Tất cả đều là bạc!
Nếu Nạp Lan quốc bọn họ có trang trại muối, ông có thể kê cao gối mà ngủi
"Để trâm nếm thử xem có khác gì muối của Đông Lăng quốc không!"
Lý công công đã sớm chuẩn bị, Hoàng Thượng vừa nói, lập tức có cung nữ bưng một cái khay bước vào, phía trên đặt một cái muỗng nhỏ được chế tạo bằng vàng, cộng thêm một lọ muối tinh xảo. Lý công công lập tức đưa cái muỗng nhỏ cho Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng múc một ít muối bỏ vào trong miệng, nếm nếm.
Ánh mắt Hoàng Thượng sáng lên: "Không tệ, hầu như không cảm nhận được chút vị đắng nào!"
Hoàng Thượng nhận lấy ly nước trong mà Lý công công đưa qua, súc miệng một cái.
Sau đó ông lại múc một muỗng muối do Đông Lăng quốc tiến cống, nếm nếm.
Hoàng Thượng nhìn về phía Ôn Noãn: "Muối của Đông Lăng quốc hình như mặn hơn, nhưng mà cũng có chút đắng, rất ít, không dễ phát hiện."
Ôn Noãn cười: "Đây là muối tinh, đã trải qua nhiều lần gia công."
Nói rồi nàng lại lấy một cái chai màu đen khác ra: "Hoàng Thượng nếm thử loại này xem, đây là muối thô."
Lý công công nhận lấy, đổ muối thô bên trong vào một cái đĩa khác.
Màu sắc của muối thô hơi vàng, mà hạt cũng khá to.
Hoàng Thượng cầm lấy nếm thử, liền lấy khăn, phun ra: "Cái này đủ mặn!"
Ôn Noãn gật đầu: "Hai loại muối này có thể dùng làm nguyên liệu nấu ăn, đã được tinh luyện, không có độc. Chẳng qua muối tinh trải qua khá nhiều khâu chế biến, cho nên bình thường dùng để chế biến thức ăn thì tốt cho sức khỏe hơn một chút."
Hoàng Thượng gật đầu: "Từ xưa đến nay những thứ càng tinh tế, càng phải trải qua nhiều quy trình phiên phức! Quận chúa Tuệ An, khi xưởng muối được xây dựng xong, thì mỗi tháng có thể sản xuất ra bao nhiêu muối?"