Chương 1495: Dẫm Tuột Giày
Chương 1495: Dẫm Tuột GiàyChương 1495: Dẫm Tuột Giày
Sau khi Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên rời khỏi ngự thư phòng, hai người liền đi đến nơi của Thái hậu.
Hôm nay tuy đã tiến cung từ sáng sớm, nhưng bận rộn cả một ngày vẫn chưa kịp đến thỉnh an Thái hậu.
Mà Ôn Thuần cùng Vương Kiêu đã trực tiếp đi đến Thiên Nguyên điện để tham gia cung yến trước.
Từ ngự thư phòng đến Thiên Nguyên điện, cần phải đi qua một rừng mai ở ngự hoa viên.
Lúc này đang đúng vào giai đoạn hoa mai nở đẹp nhất, vườn hoa mai ở ngự hoa viên là nơi có giống hoa mai tốt nhất thiên hạ.
Đóa hoa lớn, thời gian ra hoa kéo dài, hương thơm cũng lâu phai.
Cung yến còn chưa bắt đầu, đã có rất nhiều nữ tử cùng công tử đi vào vườn mai để thưởng thức hoa mai.
Khi Ôn Thuần cùng Vương Kiêu đi ngang qua vườn mai, vừa lúc nhìn thấy Bát công chúa cùng ba người Lương Tử Vận, Lâm Đình Nhã và Ôn Hinh đi ra từ một đầu đường nhỏ khác.
Ôn Hinh vừa thấy cả hai, nàng đã vui vẻ chào hỏi: "Cữu công gia, đại cal"
Hai người nhìn thấy Bát công chúa đã hành lễ: "Ha quan/ Mat tướng, gặp qua Bát công chúa!"
Bát công chúa cười nói: "Vương tướng quân, Ôn đại ca, không cần đa lễ! Hai người vừa mới cùng phụ hoàng bàn việc xong, rồi đi đến Thiên Nguyên điện trước sao?"
Ánh mắt Ôn Thuần nhịn không được dùng ở trên nữ tử mặc áo đỏ bên cạnh Bát công chúa, hôm nay nàng mặc một bộ quần áo màu đỏ, khoác một chiếc áo gấm cùng màu có thêu lông thỏ màu trắng, cả người nhìn qua còn xinh đẹp hơn cả hoa mai trong vườn.
Nghe câu hỏi của Bát công chúa, hắn vội thu lại ánh mắt, trả lời: "Da bẩm công chúa, đúng vậy."
Bát công chúa cười nói: "Chúng ta cũng đi mệt rồi, đang chuẩn bị đi đến Thiên Nguyên điện, vậy chúng ta cùng nhau đi thôi!"
Hai người một người là cữu công gia của Ôn Noãn, một người là đại ca của Ôn Noãn.
Như vậy cũng không thể xem là người ngoài, dù sao cũng sẽ nhanh chóng trở thành người một nhà, nên không cần phải tránh những diều này!
Ôn Thuần cùng Vương Kiêu hiển nhiên không có ý kiến gì.
Hai người đi ở phía sau các nàng.
Ôn Thuần còn cố ý đi ở phía sau Lương Tử Vận, ánh mắt nhịn không được dừng trên bóng lưng của nàng.
Không thể rời mắt một chút nào.
Một năm không gặp, hình như Lương cô nương đã cao hơn một chút, nhưng cũng đã gầy đi không ít, là bởi vì bị ảnh hưởng của chuyện từ hôn sao?
Đám người Bát công chúa vừa di vừa nói chuyện.
Bát công chúa hỏi Lương Tử Vận: "Tử Vận, việc hôn nhân của cô đã được định rồi sao?"
Ôn Thuần nghe vậy đã giật giật lỗ tai.
Lương Tử Vận lắc đầu: "Không có."
Cha của nàng lần này có lẽ sẽ thăng lên chức thượng thư, nên mẹ của nàng sẽ không đi tìm người ở nơi khác cho nàng, vẫn sẽ tìm ở trong kinh thành.
Bát công chúa nghe vậy thuận tiện nói: "Không sao, chốc nữa trong cung yến chắc chắn có thể gặp rất nhiều công tử, cô xem có ai vừa mắt thì ta sẽ nhờ phụ hoàng tứ hôn cho cô!"
Ôn Thuần phút chốc thất thần, vô tình giam lên gót giày của Lương Tử Vận đang đi phía trước. Khiến cho giày của nàng bị tụt ral
Ôn Thuần nhìn giày thêu trên mặt đất: "..."
Lương Tử Vận bị giãm rơi mất giày nên không thể không dừng lại.
Vành tai của Ôn Thuần đỏ lên: "Thật xin lỗi Lương cô nương!"
Giày bị giãm rơi là chuyện xưa nay chưa từng có, tuy trên chân vẫn còn đi đôi vớ bông màu trắng, nhưng lúc này đang ở bên ngoài, lại còn trước mặt nam nhân nên cũng rất xấu hổi
Nàng đỏ mặt nói: 'Không sao! Là do vừa rồi ta đi hơi chậm."
Nha hoàn của các nàng vẫn đi ở bên cạnh hầu hạ.
Nha hoàn của Lương Tử Vận lập tức nhặt giày của Lương Tử Vận lên rôi mang vào cho nàng.
Bát công chúa cùng Ôn Hinh cũng quay đầu lại, nhìn thấy giày của Lương Tử Vận bị rơi thì cũng có chút kinh ngạc.
Ôn Hinh ngạc nhiên nói: "Đại ca, huynh đi không nhìn đường sao?! Vì sao lại giam rơi giày của Tử Vận tỷ tỷ vậy?!"
Ôn Thuần: "..."