Chương 1517: Vua Ninh Nọt
Chương 1517: Vua Ninh NọtChương 1517: Vua Ninh Nọt
An Bố Nhĩ nghe giọng mọi người chua lòm thì cất cao giọng nói: "Hoàng Thượng, ngự trù của Nạp Lan quốc có tài nghệ thật cao siêu, thế mà lại làm thức ăn thành một bức tranh núi sông đồ sinh động như vậy! Từ trước đến nay Lan Lăng quốc vẫn luôn mồm to ăn thịt, tôi còn không chưa từng gặp thức ăn nào tinh xảo như vậy! Hôm nay thật sự được mở rộng tầm mắt! Chẳng lẽ những nước lớn có lịch sử lâu dài trong Trung Nguyên đều chế biến thức ăn tinh xảo như vậy sao? Tôi gấp không chờ nổi muốn nếm thử!"
Hoàng Thượng vui tươi hớn hở nói: "Ha ha, được! Mau phân xuống cho đại sứ của các quốc gia nếm thử dil Nhưng mà món ăn của các quốc gia khác có phải như vậy hay không, đã nhiều năm rồi trẫm không rời khỏi Nạp Lan quốc, nên thật sự không biết! Dù sao đây là lần đầu tiên Nạp Lan quốc nghĩ ra cách làm như vậy! Đây là một loại cảnh giới!"
Hồng Lư Tự Khanh lập tức tiếp lời, nói: "Hoàng Thượng, vi thần đã đi sứ đến bốn quốc gia khác, thức ăn trong quốc yến của bốn quốc gia khác vẫn như cũ là chú ý sắc hương vị hình, nhưng mà ý cảnh như vậy thì bọn họ không có chú ý tới!
An Bố Nhĩ bày ra vẻ mặt sùng bái nói: "Nạp Lan quốc quả nhiên quốc phú dân an, phồn vinh hưng thịnh, là nước lớn của Trung Nguyên! Nếu không phải thì sao thức ăn lại có thể có sự theo đuổi nhiều như vậy, làm bá tánh ăn no chính là một vấn đề vô cùng đau đầu! Cũng chỉ có Nạp Lan quốc nghiên cứu ra lương thực có sản lượng mỗi mẫu ngàn cân mới có thể ở phương diện thức ăn theo đuổi cảnh giới cao nhất! Các ngươi nói có phải không? Vấn đề cơm ăn của bá tánh, các ngươi đã giải quyết được chưa?"
An Bố Nhĩ quay đầu nhìn về phía đoàn sứ giả của bốn quốc gia khác hỏi.
Vẻ mặt của hắn rất có tình ý, rất chân thành, hỏi cũng vô cùng nghiêm túc!
Sứ giả bốn quốc gia: "..."
An Bố Nhĩ thấy bọn họ không có lời gì để nói, vẻ mặt đồng bệnh tương liên nói: "Không trách quốc quân và đại thân trong triêu đình của các ngươi không bản có lĩnh, không phải tất cả quốc gia đều là Nạp Lan quốc, không phải tất cả Hoàng Thượng đều là Hoàng Thượng Nạp Lan quốc! Bổn quốc vương cũng đau đầu vì việc này! Vấn đề ấm no còn chưa giải quyết được, đó là chưa giải quyết được vấn đề tang dưới chót, mọi người đều là người ở trình tự thấp nhất!"
Biểu cảm kia như là thật sự đau đầu vậy!
Có người trong đoàn sứ giả của các quốc gia trợn trắng mắt!
Vua nịnh nọt này!
Chỉ là muốn cưới một công chúa của Nạp Lan quốc mà thôi, có cân dam bọn họ như vậy, nâng lên Nạp Lan quốc như vậy không?
Lan Lăng quốc bọn họ là một tiểu quốc trong sa mạc, ngay cả rau xanh cũng không có nhiều lắm!
Nhưng mà đúng là nước bọn họ chưa giải quyết được vấn đề ấm no của bá tánh!
Vậy nên bọn họ không có cách nào phản bác!
Ôn Noãn cúi đầu cười thầm, nàng nhỏ giọng nói với Bát công chúa: "Quốc Vương Lan Lăng quốc là diễn tinh sao?"
Giờ phút này Bát công chúa cũng khẽ nhếch khóe miệng lên, nàng ngồi gần đoàn sứ giả, đều nghe được bọn họ nói cái gì, giờ phút này nhìn gương mặt đen thui của sứ giả bốn nước, nàng cũng nhịn không được mà vui mừng!
Đương nhiên Ôn Noãn sẽ không để người khác tùy tiện dẫm đạp quốc gia của mình, nàng cười nói: "Quốc Vương Lan Lăng quốc nói đúng, không phải tất cả quốc thổ đều là chung linh dục tú, địa linh nhân kiệt giống quốc thổ Nạp Lan quốc! Nhưng mà sứ giả các quốc gia đừng nản lòng, lại thêm một trăm mấy chục năm nữa, chắc hẳn các ngươi cũng có thể nghiên cứu ra lương thực có sản lương mỗi mẫu ngàn cân!"
Khi đó khoa học kỹ thuật đã phát triển!
Lúa nước tạp giao cũng đã xuất hiện!
An Bố Nhĩ gật đầu: "Một trăm mấy chục năm, chắc là không sai biệt lắm! Không đủ thì có lẽ cũng chỉ chậm hơn mấy chục năm, chắc chắn hai trăm năm là có thể thành công!"