Chương 1519: Nhất Định Phải Tìm Ra Món Khó Ăn
Chương 1519: Nhất Định Phải Tìm Ra Món Khó ĂnChương 1519: Nhất Định Phải Tìm Ra Món Khó Ăn
Thiên trường địa cửu?
Đó là không có khả năng!
Hoàng Thượng ngửi được mùi thơm của thức ăn, có chút đói bụng, ông chỉ kính một ly này rồi thôi: "Được rồi, không nói nhiều nữa, mọi người vừa dùng bữa vừa thưởng thức sứ giả Bắc Minh quốc dâng lên ca vũ cho cho chúng ta đi!"
Hoàng Thượng dẫn đầu cầm đôi đũa.
Sứ giả bốn nước nhìn thức ăn nguội phong cảnh kia, trong lòng vô cùng nghẹn.
Chờ xem! Lát nữa nhất định phải thắng thành trì thuộc về bọn họ trở về!
Hiếm khi sứ giả bốn nước ăn ý như vậy, cũng ngó lơ món ăn nguội phong cảnh kia, trực tiếp ăn món ăn khác.
Tốt nhất là thức ăn của Nạp Lan quốc rất ngon, nếu không đợi lát nữa bọn họ cũng sẽ không khách khít
Muốn trách cũng chỉ trách vừa rồi miệng của bọn họ quá xấu xal
Nâng chính mình lên quá cao, dẫm bọn họ xuống quá thấp!
Văn võ cả triều trực tiếp ra tay với 33 đĩa đồ ăn dưỡng sinh kia, thật sự lo lắng lát nữa ăn no, ăn không nỗi những đồ ăn dưỡng sinh này!
Bọn họ đều dò hỏi Lý công công trước, dò hỏi những món ăn nào là đồ ăn dưỡng sinh.
Sứ giả các quốc gia tùy ý nếm một món ăn trong số đó.
Ánh mắt mọi người lóe sáng: Cũng không tệ lắm!
Sau đó bọn họ lại nếm thử món thứ hai.
Thế mà cũng không tệ lắm!
Tiếp theo, tiếp theo, cứ thế lần lượt nếm thử, miệng của bọn họ chưa từng dừng lại!
Đôi mắt đều nhìn vê những món ngon đầy bàn, trong đầu đều suy nghĩ nội dung này:
Tiếp theo ăn món gì mới tốt đây? Thoạt nhìn món nào cũng có vẻ ăn rất ngonl
Ăn thêm nhiều món nữa, chắc chắn có thể tìm được món ăn có hương vị bình thường! Bởi vì mấy món ăn vừa rồi, nếu như bọn họ nói chúng khó ăn thì thật sự là quá trái lương tâm.
Bọn họ nhất định phải tìm ra được một món khó ăn.
Cho dù mỗi món đều ăn một ngụm thì cũng phải tìm ra món khó ăn!
Sau đó, mỗi món ăn đều bỏ vào miệng, tất cả đều không có thức ăn thừa.
Trên đại điện, mỗi người đều ăn rất nghiêm túc.
Cái gì? Ca vũ trên sân khấu?
Xin lỗi, quên mất!
Bao gồm đoàn sứ giả Bắc Minh quốc cũng đều không liếc mắt nhìn ca vũ trên khán đài một lần nào cả.
Vũ nữ trên sân khấu cũng bị từng luông hương thơm thức ăn hấp dẫn.
Sau đó bọn họ nhìn thấy mọi người chỉ lo ăn, không có ai xem bọn họ múa, trong lòng vô cùng tò mò, ăn ngon như vậy sao?
Sao ai ai cũng đều chỉ lo ăn vậy?! Đây là tình huống chưa bao giờ xảy ra trong lúc bọn họ biểu diễn.
Sau đó có vũ nữ vì mải nhìn mọi người ăn mà nhảy sai nhịp!
Phượng Địch vốn đang nghiêm túc đánh đàn, trong lúc vô ý nhìn thoáng qua, thấy mọi người chỉ lo ăn, tức giận đến mức sắc mặt có chút khó coi.
Kết quả mất tập trung một chút, đàn sai một âm.
Nàng ta nhanh chóng hoàn hồn, gương mặt có chút ửng đỏ, nhìn thoáng qua bốn phía, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi: Mọi người đều chỉ lo ăn, không ai nghe được cải
Ca khúc quen thuộc đột nhiên đàn sai một âm, Đế Quân Hiền bỗng nhiên hoàn hồn, sau đó nhìn xung quanh một vòng, mọi người thế mà lại đều đang nhấm nháp món ăn ngon, bao gồm người của bọn họ!
Gương mặt Đế Quân Hiền đen như bầu trời đêm denl
Hắn ta nhỏ tiếng ho khan một chút!
Nhóm sứ giả Bắc Minh quốc phục hồi tinh thần trở lại, nhận ra bọn họ đã làm chuyện ngu xuẩn gì, gương mặt nóng lên!
Đế Quân Hiền cho bọn họ một ánh mắt cảnh cáo.
Một đám đều chỉ lo ăn, còn ra thể thống gì?!
May mắn là không có người phát hiện!
Nếu không sẽ mất hết mặt mũil
Lúc này Ôn Noãn lại lộ vẻ quan tâm nói: "Vừa rồi Phượng cô nương đàn sai một âm, còn nữa, vũ nữ trên đài cũng nhảy sai điệu múa! Bổn quận chúa thấy bọn họ liên tiếp nhìn chúng ta ăn đồ ăn, thiết nghĩ chắc bọn họ đã đói bụng. Thất hoàng tử Bắc Minh, hay là để bọn họ đi ăn chút gì đó trước đi?"
Sứ giả ba nước khác đồng tình nhìn Đế Quân Hiền một cái, lần này Bắc Minh quốc còn mang theo Thần Bếp tới, thiết nghĩ là muốn thi đấu nấu ăn!
Hiện tại ăn qua những thức ăn này, Bắc Minh còn dám thi đấu nữa không?
Thi hay không thi, bọn họ cũng đều vui mừng xem trò hay!