Chương 1525: Rất Hào Phóng
Chương 1525: Rất Hào PhóngChương 1525: Rất Hào Phóng
Công Bộ thượng thư nghe vậy thì thổi râu trừng mắt, ông ta cứ thế móc ra hai tấm ngân phiếu một trăm lượng: "Đánh cuộc hai trăm lượng!"
Hộ Bộ thượng thư cười tủm tỉm nhìn hai tấm ngân phiếu, mơ hồ nói: "Hoàng đại nhân, ông rất hào phóng!"
Công Bộ thượng thư: ”...
Hộ Bộ thượng thư gian nan dời ánh mắt khỏi hai tấm ngân phiếu, nhìn về phía Ôn Noãn, thâm tình kêu gọi: Tuệ An quận chúa, cầu mong cô vì hai trăm lượng của ta, mà nhất định phải thắng đấy!
Giờ phút này Ôn Noãn đã đi lên đài.
Phượng bich hành lễ với Ôn Noãn, mỉm cười nói: "Da nghe đại danh của Tuệ An quận chúa đã lâu, hôm nay may mắn có thể cùng Tuệ An quận chúa so đấu một chút, quả thật là may mắn ba đời!"
"Phượng cô nương vang danh thiên hạ." Ôn Noãn cười, nàng lên đài rồi đứng bên cạnh Phượng bich.
Dáng người cao gây kia, dung nhan tuyệt mỹ, hồn nhiên ngây thơ, cứ như vậy khiến Phượng Địch đang đứng bên cạnh đều không bằng.
Ánh mắt toàn trường đều dừng ở trên người Ôn Noãn.
Bao gồm cả Đế Quân Hiền.
Tuệ An quận chúa của Nạp Lan quốc thật sự rất xinh đẹp!
Vật báu nhân gian cũng chỉ như thế mà thôi!
Phượng Địch vẫn luôn để ý tới Đế Quân Hiền, thấy tầm mắt hắn ta dừng ở trên người Ôn Noãn.
Hơn nữa tầm mắt của mọi người cũng đều dừng ở trên người Ôn Noãn, nàng ta khẽ cau mày lại.
Việc này làm người từ trước đến nay luôn là tiêu điểm của toàn trường như nàng ta có chút không quen. Nàng ta không tự giác lùi lại vài bước, kéo ra một chút khoảng cách với Ôn Noãn, sau đó cười nói: "Tuệ An quận chúa muốn tỷ thí như thế nào, trước tiên so cái gì? Khách nghe theo chủ, tiểu nữ tử đều nghe Tuệ An quận chúa sắp xếp.'
Ôn Noãn ngẫm nghĩ: 'So thế nào cũng đều được sao?"
Phượng Địch tự tin cười: "Tiểu nữ tử so thế nào cũng được!"
Từ nhỏ nàng ta đi học cái gì cũng đều nhanh, học cái gì cũng đều giỏi!
Ôn Noãn gật đầu: "Vậy trước tiên so đấu thơ đi! Sau đó thi họa, cờ nghệ, cuối cùng là nữ hồng được chứ?"
"Ta thì không thành vấn đề! Những việc đó với ta mà nói đều giống nhau. Khó khăn không lớn! Tuệ An quận chúa, tùy chủ!" Giọng nói nhẹ nhàng bình thường, không giấu nổi vẻ tự tin bay bổng.
Với tài hoa hiện tại của nàng ta mà dùng để đối phó với một quận chúa xuất thân nông nữ, vậy là đủ rồi!
Ôn Noãn không quan tâm vẻ tự tin cùng khinh miệt dưới đáy mắt nàng ta mà nhàn nhạt nói: "Vậy thì một lời đã định! Quy tắc thi đấu thơ là ở trong thời gian một nén hương, ai làm được nhiều thơ thì người đó thắng!"
Đấu thơ, đối với nàng mà nói không khó!
Tuy rằng nàng không biết làm, nhưng đọc thuộc lòng ra thì vẫn là có thể!
Thời gian một nén hương, nàng có thể đọc được rất nhiều bài!
Phượng Địch nhướng mày: "Vậy chủ đề thì sao? Lấy cái gì làm chủ đề?"
Ôn Noãn: "Không có giới hạn!"
Phượng Địch nghe vậy thiếu chút nữa đã cho rằng Tuệ An quận chúa bị ngốc! Loại phương thức tỷ thí này quả thật chính là đặt ra vì nàng tal
Gần đây nàng ta làm vài bài thơ, vẫn còn chưa cho những người khác xem qua, vừa lúc có thể lấy ra dùng!
Cả triều văn võ bá quan đều cho rằng Ôn Noãn bị ngốc rồi!
Nếu làm vậy thì người ta đều có thể gian lận!
Người ta tùy tiện lấy ra những bài thơ đã được làm ra trước kia, là có thể thắng tuyệt đối!
Cả triều văn võ bá quan nhỏ giọng nghị luận sôi nổi: "Tuệ An quận chúa thất sách rồi! Cái phương pháp tỷ thí này không hề tốt một chút nào!"
"Đúng vậy! Phượng Địch cô nương Bắc Minh chính là tài nữ có tiếng! Nữ thi nhân của Bắc Minh quốc! Bất cứ bài thơ ca nào được truyền ra đều khiến người ta yêu thích! Ngày thường nhất định làm không ít thơ, giờ lấy ra dùng thì ai biết!"
"Quá ngu xuẩn! Tự mình chọn một chủ đề mà mình am hiểu, sau đó hoàn thành ở trong thời gian quy định! Như vậy còn có chút phần thắng!"
"Xong rồi, ..." Một tòa thành trì!
Đừng nói là hôm nay phải cho Bắc Minh quốc đấy chứt