Chương 154: Làm Nhiều Việc Thiện At Có Hậu Phúc
Chương 154: Làm Nhiều Việc Thiện At Có Hậu PhúcChương 154: Làm Nhiều Việc Thiện At Có Hậu Phúc
"Không biết các vị thí chủ cầu điều gì? Hả?" Đột nhiên chủ trì phát hiện ra điều gì đó, ông nhanh chóng xếp mấy tờ giấy của bọn họ vào cạnh nhau.
Trong lòng mấy người Ngô thị cũng trở nên hồi hộp, không phải xảy ra chuyện gì không tốt đấy chứ?
Mấy tỷ muội Ôn Nhu cũng khẩn trương, không phải là thượng thượng thiêm sao? Sao lại có nhưng?
Ngô thị khẩn trương hỏi: "Nhưng cái gì?"
Chủ trì, vươn ngón tay ra, gõ gõ lên 4 tờ giấy, chỉ vào mấy từ đầu và cuối của mỗi câu rồi nói: "Tử khí đông lai, bỉ cực thái lai, đại cát! Cả nhà thí chủ có điềm lành phù hộ, mọi chuyện đều có thể gặp dữ hóa lành, gặp nạn trình tường. Tuy có khó khăn trở ngại, nhưng tất cả đều sẽ phát triển theo chiều hướng tốt."
Ngô thị nghe xong trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hù chết bài
Sau đó mới hậu tri hậu giác phản ứng lại lời chủ trì nói, trong lòng vô cùng vui mừng!
"Mấy đứa nhỏ nhà tôi sẽ bình an khỏe mạnh đúng không?"
Ngô thị cảm thấy không có gì quan trọng hơn sức khỏe, thân thể.
Chủ trì gật gật đầu: "Day là chuyện đương nhiên, nhưng mà tờ giấy giải nghĩa xăm chỉ có thể giải thích quá trình hiện tại, không chắc là đại biểu cho cả đời, muốn khỏe mạnh sống lâu thì vẫn phải dựa vào chính bản thân."
Ngô thị nghe xong thì rất phấn khởi, bà trực tiếp thanh toán một lượng bạc: "Cảm ơn chủ trì đã chỉ điểm."
Chủ trì nâng một bàn tay lên, nói một câu Phật ngữ: "Thí chủ khách khí."
Giải thiêm xong, Ngô thị dẫn theo mấy đứa nhỏ đi chỗ cây bạch quả tìm Ôn Noãn.
Mới đi ra ngoài cửa lập tức nhìn thấy hai mẹ con mang quần áo mộc mạc, nhưng giơ tay nhấc chân mang theo sự quý khí tự nhiên bước vào trong.
Biểu cảm hai người hơi khó nhìn, hẳn là ý nghĩa của quẻ xăm cầu được không may mắn lắm.
Một suy nghĩ hiện lên trong lòng Ngô thị, trong lòng thở dài một tiếng, trên thế gian này mỗi người đều có những mối lo riêng, không liên quan gì đến giàu sang hay ban cùng.
Bà chỉ cảm thán một chút như thế rồi dẫn mấy đứa con gái đi đến chỗ cây bạch quả tìm Ôn Noãn.
Ôn Noãn đã đứng chờ ở đó.
Trong nhóm xếp hàng chờ xin xăm và giải ý nghĩa của xăm có người nhận ra Ôn Noãn chính là người cầu được kim thiêm, cũng có người nhận ra nhóm người Ngô thị chính là người cầu được thượng thượng thiêm, bây giờ thấy người một nhà đứng cạnh nhau, không nhịn được nói: "Người cầu được kim thiêm và thượng thượng thiêm thế mà lại là người một nhà, trời al Còn chừa đường sống cho người khác không!"
Lời này vừa nói ra giống như hòn đá làm cả hồ dậy sóng, con mẹ nó, cả nhà này là ai vậy!
Ánh mắt mọi người khi nhìn cả nhà Ôn Noãn vừa hâm mộ lại vừa ghen tị!
Rốt cuộc bọn họ những người tiếp theo không ai cầu được thượng thượng thiêm, chỉ có một người cầu được thượng thiêm, những người khác đa số trúng trung hạ thiêm, hạ hạ thiêm.
Có người không nhịn được hỏi chủ trì: "Có phải việc xin xăm có sự gian lận gì không? Nếu không vì sao người một nhà đều cầu được thượng thượng thiêm?”
Chủ trì nói một câu Phật ngữ, nói tiếp: "Người làm nhiều việc thiện ắt có hậu phúc lâu dài!"
Có không ít người xếp hàng tìm ngày hoàng đạo và xem bát tự, hơn nữa mỗi người đều dùng thời gian dài hơn thời gian xin xăm và giải đoán xăm, cho nên lúc này Vương thị mới đi ra. Bà vừa đi ra liền lập tức hỏi: "Sao, các con cầu được xăm gì?"
Ngô thị sợ nói ra sẽ kéo theo càng nhiều thù hận, lập tức nói: "Mẹ, chúng ta về nhà rồi nói saul"
Vương thị vừa nghe thì trong lòng lộp bộp một tiếng, không phải là bốc trúng quẻ xăm không tốt đấy chứ?!
Biểu cảm bà nghiêm túc gật gật đầu, vì thế đoàn người vội vàng xuống núi.
Ôn Noãn nhìn ra sự lo lắng của Vương thị liền nói: "Bà nội yên tâm, chúng cháu cầu được xăm tốt."
Vương thị nghe xong lời này mới thả lỏng, nhưng mà có người ngoài ở đây, bà cũng không tiếp tục hỏi.
Chân núi, người một nhà lại thuê một chiếc xe bò về nhà.
Trên xe bò, Ngô thị hỏi: "Mẹ, tìm được ngày chưa? Khi nào mới khởi công?”
Vương thị vừa nghe thì phấn khởi nói: "Tìm được rồi, cuối năm nhiều ngày lành, có hai ngày lành, ngày mười chín là một, còn một ngày là ngày 26, các con cảm thấy ngày nào ổn?"
Ôn Nhiên lập tức nói: "Mười chín!"
Nàng ngóng trông nhà mới càng xây nhanh càng tốt.