Chương 1530: Vẽ Tôm
Chương 1530: Vẽ TômChương 1530: Vẽ Tôm
Thời gian một nén hương rất nhanh đã trôi qua.
Hai người đều đã họa xong!
Hoàng Thượng: "Để cho công bằng, hiện tại mời sứ giả các quốc gia đều phái một người ra làm bình phán."
Rất nhanh đoàn sứ giả các quốc gia đã phái ra một người lên đài bình xét!
Bởi vì hai người họa ở trên đài, mọi người ngồi ở phía dưới, tâm mắt của bọn họ không nhìn thấy hai người rốt cuộc đã vẽ cái gì.
Mà Lễ Bộ lang trung đã thu hai bức tranh lại roi mới để người lên đài cho điểm.
Ôn Noãn vẽ lại một bức tôm của Tề Bạch Thạch.
Phượng Địch vẽ chính là mấy con tôm đang chơi đùa dưới hồ sen.
Một bức chỉ có màu đen trắng, một bức lại là sắc thái diễm lệ.
Liếc mắt một cái nhìn qua, mọi người đều sẽ bị sắc thái diễm lệ của bức tranh kia hấp dẫn!
Mọi người đều không nhịn được thò lại gân thưởng thức.
"Hoa sen này vẽ thật đẹp! Nhìn rất giống thật! Ta còn có thể cảm nhận được những con tôm đó đang sung sướng bơi lội ở đáy nước."
"Kỹ năng họa rất cao siêu! Hoa sen cùng lá sen hiện lên rất đẹp! Dường như thật sự nhìn thấy hồ sen mùa hè!"
"Có thể nói là hoàn mỹ, bức họa này chính là đã đạt tới một cấp bậc cao!"...
Nghe thấy mọi người ca ngợi, khóe miệng Phượng Địch khẽ nhếch.
Cuối cùng cũng hòa nhau một ván!
Nàng ta theo bản năng nhìn thoáng qua Đế Quân Hiền.
Đế Quân Hiền là người lên đài làm trọng tài, giờ phút này ánh mắt hắn ta lại dừng ở trên bức họa của Tuệ An quận chúa.
Biểu tình Phượng Địch cứng đời
Giờ phút này vẻ kinh diễm cùng thưởng thức trong mắt Thất hoàng tử, chỉ khi hắn ta nhìn tác phẩm của Vô Danh đại sư mới có ra thì nàng ta chưa từng gặp qua thêm lân nào khác!
Nàng ta không nhịn được nắm chặt nắm tay.
Tuệ An quận chúa sẽ không thắng!
Sẽ không!
"AI Nghiêm túc nhìn xem đàn tôm này giống như đang chuyển động!" Sứ thần Đông Lăng quốc không nhịn được sờ tôm trên bức họa kia, dường như muốn xác nhận một chút, xem nó thật sự có phải là được vẽ lên hay không!
Mấy người khác nghe vậy thì đều thò đầu qua rồi nhìn kỹ.
"Thật, quá thật! Quả thật tựa như bắt một đám tôm đặt ở trên giấy!"
"Thật tuyệt diệu! Nếu không phải việc vẽ tranh này vô cùng quen thuộc với bút mực cùng trang giấy, thì đều không thể làm ra tôm tươi sinh động như thật như thết"
"Khả năng vận dụng bút mực thành thạo cao siêu! Quả thật là đã họa ra được toàn bộ cảm xúc cùng các loại tư thái của tôm! Rất sống động! Quá chân thật!"
"Đối lập như vậy, ta cảm thấy đây mới là dáng vẻ của tôm khi ở trong nước, bức tranh vừa rồi, hình dáng tôm kia thì giống nhưng thần thái thì lại không giống! Đối lập quá nhiều!"...
Nghe mọi người đánh giá, Lễ Bộ lang trung đúng lúc mở miệng nói: "Được rồi, hiện tại mời mọi người cho điểm, cảm thấy bức họa nào tốt hơn?"
Sứ giả Đông Lăng quốc chỉ vào bức tôm của Ôn Noãn: "Ta chọn bức này!"
"Ta cũng chọn bức này, chủ đề của lần tỷ thí này là tôm! Mà bức kia thì lá sen cùng hoa sen họa còn tốt hơn tôm, có chút che lấp chủ đề!"
"Đúng vậy, càng là nói thẳng, càng là khó họa! Tuy rằng bức họa tôm này chỉ có tôm, lại khiến người có cảm giác càng no đủ, những con tôm đó cũng càng tươi mới như thật! Ta cũng chọn bức này!"
"Bức này chỉ có tôm cũng quá đơn điệu, ta chọn bức này!"...
Cuối cùng đến lượt Đế Quân Hiền!
Hắn ta lại nhìn thoáng qua bức họa kia của Phượng Địch, hắn ta chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra đó là do Phượng Địch họa.
Hắn ta lại nhìn thoáng qua Ôn Noãn.
Thiếu nữ ngồi ở chỗ kia nghiêm túc uống trà, thần thái điềm tĩnh, cảnh đẹp ý vuil
Tư thái bình tĩnh thong dong, dường như không có người cùng việc nào có thể quấy rầy tới việc nàng phẩm trà.
Trong lòng Đế Quân Hiền đang có sự tranh đấu dữ dội.
Lý trí nói cho hắn ta, nên chọn bức họa của Phượng Địch, nếu không sẽ làm trò cười cho thiên hại
Nhưng, trong nội tâm hắn ta thật sự rất không vuil
Tuy rằng cảm thấy nàng họa tốt hơn, nhưng hắn ta không thể chọn nàng.
Nếu không Bắc Minh quốc sẽ càng thêm mất mặt.
Ánh mắt Đế Quân Hiền dừng ở trên bức họa, trái lương tâm nói: "Ta chọn một bức này."