Chương 1537: Tuyệt Đối Không Nuốt Lời
Chương 1537: Tuyệt Đối Không Nuốt LờiChương 1537: Tuyệt Đối Không Nuốt Lời
Nàng ta không thể không nói: "Đưa một người có thân phận là nha hoàn lên thi đấu có phải là không tốt lắm không? Dù sao cuộc thi đấu này cũng đã lấy một tòa thành làm vật thưởng! Lỡ như nha hoàn thua trận thi đấu, các người không giữ lời thì thế nào?"
Ninh Ngữ chính là muốn thi đấu với Tuệ An quận chúa.
Dù sao danh tiếng của Tuệ An quận chúa ở các quốc gia khác có thể nói là vang danh khắp nơi!
Điều này rất có lợi khi nàng ta chuẩn bị trở thành người nối nghiệp tiếp theo của Ninh gial
Hoàng thượng nghe vậy thì vẫy tay áo: "Ninh cô nương yên tâm, cho dù là nha hoàn hay chủ tử thì cũng đều là người của Nạp Lan quốc, cũng đều là con dân của trẫm! Nếu không sẽ có người nghi ngờ người của Nạp Lan quốc chúng ta phải không? Thế nhưng Nạp Lan quốc chúng ta khắp nơi đều có nhân tài! Cuộc thi đấu này cứ để cho nha hoàn của Tuệ An quận chúa lên đài đi! Cho dù là thắng hay thua, trẫm tuyệt đối sẽ không nuết lời!"
Ninh Ngữ lắc đầu: "Cũng không phải ai cũng có tư cách để đấu trà với ta! Một nha hoàn chẳng qua cũng chỉ là dân đen thì làm sao xứng! Tiểu nữ xin quốc vương Nạp Lan quốc thay người khác."
Cử một nha hoàn thi đấu với nàng ta?
Cho dù nàng ta có thắng thì cũng không phải là chuyện vẻ vang gì!
Nạp Lan quốc đang sỉ nhục ai vậy?
Người của Nạp Lan quốc biến sắc!
Người của Nam Cương sao vậy?!
Một người thì vừa nói chẳng lẽ lại là Tuệ An quận chúa lên đài thi đấu nữal
Hiện tại bọn họ đã đưa nha hoàn lên thì người này lại không vuil
Sắc mặt Hoàng thượng cũng u ám.
Lúc này Chu Thanh Hoa lúc này mở miệng nói: "Chẳng phải Tuệ An quận chúa nói người của Nạp Lan quốc rất hiểu biết về trà sao? Thay thành người khác, chẳng lẽ lại là vấn đề khó sao?"
Ôn Noãn không vui nói: 'Đúng là có rất nhiều, nhưng mà không biết Ninh gia cô nương cảm thấy cử ai đi lên mới thích hợp? Nếu ta lại cử người khác lên mà nàng vẫn cảm thấy người ta không có tư cách đấu trà cũng nàng thì ta biết làm sao? Người của Nạp Lan quốc chúng ta cũng không phải là loại để người ngoài tùy ý lựa chọn! Vả lại, không biết Ninh cô nương có thân phận gì? Công chúa? Quận chúa? Hay là Vương phi? Để chúng ta tìm một người có thân phận vừa lứa với nàng đi lên!"
Đối với một người vừa muốn hại quốc gia còn muốn hại tính mạng của mình, Ôn Noãn sẽ không cho họ vẻ mặt hòa nhã.
Dù sao, Tử Yên cũng là người của nàng, Ôn Noãn sẽ không cho bất cứ ai sỉ nhục người của mình!
Bọn họ không coi các nàng là nha hoàn mà sai khiến!
Càng không muốn xem các nàng là dân đen!
Cả triều văn võ bá quan đều nói theo: "Tuệ An quận chúa nói rất đúng! Ninh cô nương này rốt cuộc có thân phận gì ở Nam Cương quốc? Cứ nói ra đi! Chúng ta sẽ đi tìm người có thân phận phù hợp với nàng đưa đến!"
"Tuy ta biết trà của Ninh gia ở Nam Cương nổi tiếng năm quốc, nhưng chưa từng nghe nói nữ tử của Ninh gia được phong làm quận chúa hay chức vị gì khác, vậy nàng cũng chỉ là một thương nhân thôi! Các cô nương ngồi ở đây, đều là những cô nương có nhà làm quan viên đều là tam phẩm, chỉ sợ ngoài cung nữ và nha hoàn ra thì tìm không thấy nữ tử nào xứng với thân phận của Ninh cô nương để mà lên đài thi đấu với nàng!"
Ninh Ngữ cắn răng, cảm nhận sự sỉ nhục chưa từng có! Tuệ An quận chúa nói như vậy, chẳng phải cũng đang sỉ nhục người sao?
Dù sao tuy nàng ta là nữ nhi của một thương nhân bán trà!
Và ở trong bốn quốc gia, thân phận của thương nhân cũng là thân phận thấp nhất.
Nhưng mà người tài hoa là một ngoại lệ, người có tài hoa từ trước đến nay luôn được người tôn kính.
Cho nên nàng ta không thể tính là một nữ tử thương nhân!
Nàng ta là nữ tử có tài!
Lễ ra nàng ta nên được người đời tôn trọng!
Nàng ta nhìn vê phía Chu Thanh Hoa.
Chu Thanh Hoa hiện tại cũng đang không hài lòng, người của Nạp Lan quốc chẳng lẽ không để sứ thần của Nam Cương quốc bọn họ vào mắt!
Nhưng mà việc này do hắn ta đã nói sai ngay từ ban đầu.
Hắn ta không ngờ chỉ một câu sẽ không phải lại là Tuệ An quận chúa nữa đi của mình lại khiến mọi chuyện trở thành thế này.
Mục đích cũng chỉ để ngầm chế giêu Nạp Lan quốc không có ai, lần nào cũng để Tuệ An quận chúa lên đài!
Cuối cùng lại rơi vào một tình cảnh xấu hổ thế này.