Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1534 - Chương 1541: Tùng Hạc Duyên Niên

Chương 1541: Tùng Hạc Duyên Niên Chương 1541: Tùng Hạc Duyên NiênChương 1541: Tùng Hạc Duyên Niên

"Đúng vậy, ánh sáng mặt trời phát ra, ngôi sao cũng sẽ biến mất!"

Đúng là không biết tự lượng sức mình! Muốn đấu trà dưỡng sinh với Nạp Lan quốc bọn họ?

Đây chính là trà thần tiên!

Đoàn sứ giả Nam Cương nghe những lời nói của mấy quan viên Nạp Lan quốc, tức giận đến mặt đều đen.

Sứ thần Nam Cương: "Cuộc thi vẫn chưa kết thúc! Thế mà Nạp Lan quốc bọn họ đã giống như mình thắng chắc rồi vậy! Trà của Ninh gia có danh tiếng ở năm quốc gia! Đây cũng chẳng phải là danh bất hư truyền mà là được người đời công nhận! Chỉ với một cái trà dưỡng sinh chỉ được lưu truyền ở Nạp Lan quốc, đã bị bọn họ nói chỉ có trên trời chứ dưới đất không có!"

Chu Thanh Hoa: "Rốt cuộc ai là mặt trời, ai là sao thì sẽ được biết ngay thôi! Cũng không cần chỉ nói miệng."

Chỉ với một nha hoàn, thật sự có năng lực sao?

Chắc là do đi theo Tuệ An quận chúa nên học thuộc lòng được hai bài thơ cũng không có gì bất ngờ.

Thế nhưng đây là cuộc thi, ngâm năm loại trà, dù cho mỗi loại trà chỉ làm một bài thơ thì tổng cộng năm bài thơ cũng không phải là chuyện dễ dàng!

Huống chị, đối với thơ tứ tuyệt, phải làm ra được mấy bài thơ thì mới có thể pha xong một ấm tral

"Lục hoàng tử nói đúng, chúng ta chờ xem sao!"

Mà lúc này Tử Uyển đã bắt đầu câu thơ thứ tám.

Quan viên Nạp Lan quốc ra dấu im lặng: "Suyt! Đừng nói chuyện, nghe cô nương Tử Uyển làm thơ."

"Phong lò pha trà. Sương đao mổ dưa..."

Đọc xong chín câu thơ đầu, đã đến bước cuối cùng là dùng chổi để đánh nước trà, tạo cảnh.

"Ngọc tiêm cựa quậy từ bà. Hỏi hương lao uống sao." Tử Uyển vừa dứt lời, tay nàng nhẹ nhàng nâng lên, buông chổi trúc xuống.

Phía trên ly nước trà màu cà phê xuất hiện bức tranh con tiên hạc đậu trên cây tùng.

Lễ Bộ lang trung đi sang đó nhìn xem, không nhịn được khen: "Một bức tranh về tùng hạc duyên niên rất đẹp! Tử Uyển cô nương có tay nghề giỏi thật!"

Tử Uyển đứng lên vén áo thi lễ cười nói: "Tiên hạc mừng thọ, chúc phúc Hoàng Thượng sống thọ cùng trời đất, như ý cát tường!"

Hoàng Thượng cất cao giọng nói: "Ha ha! Tốt. Trình lên đi!"

Lý công công lập tức cẩn thận bưng lấy ly trà trình lên.

Hơn nữa ông còn cố ý bưng ly trà đi ngang qua đoàn sứ giả, để bọn họ nhìn thấy bức tranh trên bên ly trà!

Cuối cùng khi bưng trà đến chỗ Hoàng Thượng thì bức tranh phía trên mới dần dần tan đi.

Tử Uyển tiếp tục pha trà, động tác của nàng rất nhanh, hoàn thành xong sáu ly trà.

Các cung nữ tự mình bưng sáu ly trà đến trước mặt sứ giả của các quốc gia.

Cùng lúc đó, bức tranh trên ly trà của Ninh Ngữ cũng sắp thành hình!

Lễ Bộ lang trung nói: "Bức tranh của Ninh cô nương Nam Cương quốc chính là quân tử như lan. Đóa hoa lan này sinh động như thật!

Chẳng qua nếu so sánh hoa lan với tùng hạc, trẻ con cũng biết cái nào khó vẽ hơn!

Hoàng Thượng phấn khởi nói: "Trâm thích hoa lan nhất! Quốc hoa của Nạp Lan quốc chính là hoa lan! Ninh cô nương có tâm! Trình lên đi!"

Ninh Ngữ cũng chuẩn bị bảy ly trà, được các cung nữ bưng đến trước mặt sứ thần của các quốc gia.

Mọi người nhìn hình vẽ trên hai ly trà, biết lúc này Ninh Ngữ đã thua!

Rất rõ ràng, tùng hạc khó vẽ hơn nhiều!

Hơn nữa rất nhanh, hoa lan đã tan ra, mà hình tùng hạc vẫn còn ở đó, đến khi hoa lan tan hết, hình tùng hạc mới bắt đầu tan ra!

Như thế, đủ để chứng minh Ninh Ngữ gần như thua hoàn toàn!

Văn võ bá quan Nạp Lan quốc vui vẻ nói: "Trà nghệ của Tử Uyển cô nương đỉnh thật, tùng hạc được vẽ xong trước hoa lan! Nhưng mà hoa lan đã tan hết rồi, nó mới bắt đầu tan! Quá lợi hại!"

"Đây là nghệ thuật vẽ tranh trên trà lâu tan nhất mà tôi từng thấy! Bội phục, bội phục!"

Tử Uyển lắc đầu: "Tay nghề của tôi đều do quận chúa dạy, học còn chưa tinh, còn không bằng một phần mười của quận chúa và Cẩn Vương!"

Mọi người lại ca ngợi tiếp: "Qua nhiên là thầy giỏi sinh trò giỏi!"

"Tử Uyển cô nương vừa nói như thế, chúng tôi cũng muốn được nếm thử trà do quận chúa Tuệ An phai!”

Mà Hoàng Thượng ngồi khá xa, cho nên khi ly trà của Ninh Ngữ được trình đến trước mặt ông, hình vẽ đã tan hết sạch!

Nhưng mà ông không hề buồn bã một chút nào, ngược lại càng phấn khởi!
Bình Luận (0)
Comment