Chương 1576: Cầu Hôn
Chương 1576: Cầu HônChương 1576: Cầu Hôn
An Bố Nhĩ nói xong, hắn quay đầu nhìn thoáng qua đám người phía sau.
Hai hộ vệ đứng sau hắn lập tức kéo tấm vải xuống.
Một ánh sáng chói loá phụt ra dưới ánh mặt trời.
Ánh sáng chói loá khiến người nhìn không mở nổi mắt.
Mọi người theo bản năng đưa tay che đôi mắt.
Sau khi thích ứng một chút, mới lấy tay ra, sau đó bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây ngẩn cả người!
Là một toà núi vàng thật lớn!
Nó cao bằng một toà nhà một tầng!
Ánh vàng lấp lánh!
Chỉ là đằng sau ngọn núi vàng này có rất nhiều xe đẩy tay mà thôi!
Không biết có gì ở trong đó?
Ôn Noãn cũng bị núi vàng trước mặt làm kinh ngạc sửng sốt một chút!
Món quà này cũng quá thô bạo rồi!
Chẳng qua chắc là Hoàng Thượng rất thích!
Hình như Hoàng Thượng thích núi vàng núi bạc nhất!
Ôn Noãn liếc mắt nhìn Hoàng Thượng một cái, quả nhiên, long nhãn của Hoàng Thượng đều trừng lớn!
Râu đều rung lên, hiển nhiên là đang hưng phấn.
Ôn Nhiên trợn trắng mắt!
Nàng không khỏi nói với Bát công chúa: "Bát công chúa, chồng tương lai của ngươi cũng thật giàu có!”
Nàng rất thích món quà này!
Nàng phải dành dụm đến bao giờ mới có thể xây được núi vàng như vậy?
Ôn Nhiên không khỏi sờ ví tiền, lúc này mới ý thức được hôm nay mình mặc cung trang, để tránh phiền phức không cần thiết nên ngay cả bên hông cũng không có đeo túi thơm.
Mọi người cũng sửng sốt trước toà núi vàng này!
Cần bao nhiêu vàng mới xây dựng được một ngọn núi vàng lớn như vậy?
Lan Lăng Quốc quả nhiên rất giàu có!
Trong khi mọi người còn đang khiếp sợ trước một toà núi vàng, An Bố Nhĩ nói tiếp: 'Quốc chủ Nạp Lan Quốc, chuyến đi này ngoại trừ mừng thọ ngài thì ta cũng đến để nghênh thú Bát công chúa quý quốc! Đây là sính lễ cho Bát công chúa! Xin quốc chủ Nạp Lan Quốc đem Bát công chúa đính hôn cho ta! An Bố Nhĩ ta là quốc vương thứ 16 của Lan Lăng Quốc xin tuyên thệ, đời này kiếp này chỉ có một Vương phi là Bát công chúa, ta sẽ cho nàng vinh quang tôn quý cả đời, vinh dự cùng nhau, tôn quý cùng chung! Cả đời yêu nàng, bảo vệ nàng, tôn kính nàng, tin tưởng nàng! Cho dù khỏe mạnh hay bệnh tật, cho dù thời thế thay đổi, ta sẽ vĩnh viễn yêu nàng, quý trọng nàng, trung thành với nàng. Cho đến cuối đời!"
An Bố Nhĩ thâm tình nhìn Bát công chúa nói nghiêm túc, có rất nhiều nữ tử và phu nhân ở đây đều bị hắn làm cho cảm động!
Khi nữ tử ở Nạp Lan Quốc thành thân, nam nhân chưa từng hứa hẹn như vậy trước mặt nhiều người như vậy!
Hơn nữa nghe nói người Lan Lăng Quốc thờ phụng thần linh, đã thề rồi thì sẽ không có người dám vi phạm! Người Lan Lăng Quốc sẽ không dễ dàng đưa ra lời thê, nhưng một khi họ đã thề thì đều sẽ thực hiện.
Có một số người hâm mộ nhìn Bát công chúa.
Mấy ngày nay Bát công chúa cũng nghiên cứu phong tục của Lan Lăng Quốc, cho nên cũng biết một ít.
Chỉ là việc thề thốt này đối với người Nạp Lan Quốc quả thực là chuyện thường ngày!
Căn bản không để trong lòng!
Bát công chúa là một người thề như ăn rau xà lách, cho nên nàng cũng không có nhiều cảm giác.
Ai mà không biết nói những lời tốt đẹp!
Nhưng mà Bát công chúa biết, mặc kệ nàng có cảm giác hay không, nàng cũng đã định là phải gả cho hắn.
Bởi vì nàng là công chúa của một nước, đã hưởng thụ vinh quang mười mấy năm!
Trên người nàng có gánh nặng, trên vai lại có trách nhiệm!
Mỗi người sinh ra đều có sứ mệnh và trách nhiệm của mình, so với những binh lính hy sinh mạng sống vì đất nước, Bát công chúa cảm thấy mình chỉ lấy một người, nhưng sẽ trở thành Hoàng Hậu của một quốc gia khác, tiếp tục hưởng vinh hoa phú quý, dưới một người trên vạn người đã là chuyện thật hạnh phúc!
Không có gì phải bất mãn!
Bát công chúa theo bản năng nhìn Ôn Hậu một cái.
Ôn Hậu thấy nàng nhìn qua, quay đầu nói chuyện với Ôn Thuần, tránh đi ánh mắt của Bát công chúa.
Bát công chúa mỉm cười, dù sao người mình thích lại không thích mình, gả cho ai cũng là gả, phải không?
Hoàng Thượng thật ra rất vừa lòng, ông ấy biết được khá nhiều, vị trí địa lý của Lan Lăng Quốc không tốt, là một quốc gia nhỏ trong sa mạc, hoàn cảnh khắc nghiệt, cho nên tỷ lệ sinh rất thấp, cũng không biết có phải do môi trường hay không, nữ tử ở đó vốn yếu đuối, tỷ lệ sống sót của nữ tử ở nơi đó khá thấp, cho nên địa vị của nữ tử ở nơi đó cao quý hơn so với các quốc gia khác ở Trung Nguyên.