Chương 1578: Lại Là Ánh Vàng Ruc Rỡ
Chương 1578: Lại Là Ánh Vàng Ruc RỡChương 1578: Lại Là Ánh Vàng Ruc Rỡ
Tam hoàng tử quả thực bị những người này chọc giận muốn chết!
Nếu như Bát công chúa thật sự không ga về sau hắn đăng cơ, có trói thì cũng phải trói nàng đưa đến Lan Lăng Quốc!
Hoàng Thượng cũng không vội, ông ấy vuốt râu chờ câu trả lời của Bát công chúa.
Trước kia ông ấy đã nói với Bát công chúa, chờ đến khi nàng gặp quốc vương Lan Lăng Quốc, nàng muốn gả hay không là tuỳ nàng!
Nạp Lan Quốc đền nổi, chẳng sợ đền một tòa thành tril
Ông ấy nghĩ Lan Lăng Quốc rất vui lòng có một toà thành trì ở Trung Nguyên đại lục.
Hoàng Thượng đã chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất rồi.
Những sứ thần quốc gia khác lại tỏ ra xem kịch vui.
Hơn nữa có một số người trong số họ không khỏi có những suy nghĩ của riêng mình.
Xem ra Bát công chúa Nạp Lan Quốc là muốn hối hôn!
Nếu như Bát công chúa của Nạp Lan Quốc từ hôn, vậy thì quốc vương Lan Lăng Quốc sẽ thẹn quá thành giận, đến lúc đó bọn họ sẽ có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Nếu có thể lấy được lệnh bài thông hành của Lan Lăng Quốc, vậy thì quốc khố của họ sẽ có một khoản thu vào lớn!
Nạp Lan Quốc dựa vào hôn ước này thì thương đội mới có thể thông qua Lan Lăng Quốc, kiếm được vô số bạc.
Nếu không thì quốc khố của Nạp Lan Quốc mấy năm trước đã cạn kiệt rồi!
An Bố Nhĩ cũng không vội, hắn quỳ gối ở nơi đó chờ đợi câu trả lời của Bát công chúa.
Khi còn nhỏ, hắn lần đầu tiên thấy Bát công chúa chỉ là cảm thấy công chúa nhỏ của Nạp Lan Quốc thật đáng yêu! Mình rất thích.
Khi đó không biết yêu là gì, nhưng bởi vì hắn từ nhỏ biết chính mình có hôn ước, biết sau khi thành niên hắn sẽ cưới Bát công chúa của Nạp Lan Quốc làm phi, người Lan Lăng Quốc cả đời chỉ yêu một người, cho nên hắn từ nhỏ đến lớn đều không liếc mắt nhìn nữ tử khác một cái.
Chỉ chờ trưởng thành đến nghênh thú nàng.
Nhiều năm như vậy đều đợi được, An Bố Nhĩ cũng không để bụng chờ thêm một thời gian.
Thật ra hắn đã đến Nạp Lan Quốc từ sớm, đóng giả làm khách thương ở kinh thành mấy ngày, sau đó mới hội hợp với đội ngũ đón dâu.
Có một ngày trong đó ngẫu nhiên gặp được nàng một lần, nàng vẫn đáng yêu như khi còn nhỏ!
Bát công chúa ngơ ngẩn nhìn hắn, cũng không để hắn chờ lâu, nàng chỉ là muốn biết lời hắn nói có phải sự thật hay không.
Nàng giật giật môi: "Lời ngươi nói là thật sự sao?”
An Bố Nhĩ lập tức nói: "Đương nhiên, không có nửa chữ giả dối!"
Bát công chúa nghe vậy thì gật đầu: "Ta tin tưởng ngươi! Ngươi và ta từ nhỏ đã có hôn ước, người Nạp Lan Quốc từ trước đến nay đều luôn giữ chữ tín! Ta không gả ngươi thì gả cho ai? Chẳng qua, ta muốn chờ hai người tỷ muội tốt của ta xuất giá xong mới xuất giá, hơn nửa tháng nữa các nàng sẽ xuất giá, ngươi vui lòng chờ ta sao?"
Bát công chúa vẫn muốn lợi dụng nửa tháng này để hiểu biết đối phương thêm.
Gả ai mà không phải gả, đó chỉ là lời nói trong lòng nàng khi nàng giận dỗi mà thôi. Tam hoàng tử âm thâm thở dài nhẹ nhõm một hơi!
May mắn Bát hoàng muội không có từ chối!
Chẳng qua có phải nàng đang cố ý kéo dài thời gian không?
Hy vọng An Bố Nhĩ sẽ không đồng ý!
An Bố Nhĩ không khỏi nở một nụ cười xán lạn: "Đương nhiên! Mười mấy năm đều đợi được, ta còn để ý nửa tháng này sao? Cảm ơn Bát công chúa nguyện ý gả thấp đến Lan Lăng Quốc chúng ta, trở thành Vương phi của tai"
Tam hoàng tử: "..."
Quốc vương Lan Lăng Quốc cũng là kẻ ngốc!
Này có cái gì mà phải chol
Ai đoán trước được trong nửa tháng này xảy ra biến cố gì hay không?
Hắn không nhìn nhầm biểu cảm vui sướng khi người gặp họa của những sứ thần quốc gia khác!
Bát công chúa thấy hắn đồng ý, cũng nhẹ nhàng thở ra, không khỏi mỉm cười với hắn.
An Bố Nhĩ thấy Bát công chúa cười, hắn cười càng thêm xán lạn: "Bát công chúa, đây là quà ta tặng cho ngươi, mong rằng ngươi thích!"
An Bố Nhĩ nói xong liền quay đầu nhìn thoáng thân vệ của mình.
Sau đó những mảnh vải còn lại cũng bị kéo xuống!
Lại là ánh vàng rực rỡi
Rực rỡ đến nỗi mọi người không thể mở mắt ra trong một lúc lâu!
Sau khi thích ứng, mọi người mới mở mắt ra, thứ đầu tiên họ nhìn thấy là một tòa lâu đài làm bằng vàng và đá quý, đẹp đẽ lấp lánh!