Chương 1591: Ban Thưởng
Chương 1591: Ban ThưởngChương 1591: Ban Thưởng
Ở lại thì cứ ở lại đi!
Đến lúc đó khi tham gia hôn lễ, bọn họ cũng phải tặng qual
Như thế Tiểu Bát sẽ gom góp được thêm chút của hồi môn!
Rất tốt!
Chẳng qua phải lãng phí chút tiền cơm cho bọn họ.
Nhưng mà không sợ, chỉ là nhúm lông dê mọc trên thân cừu thôi!
Đấn lúc đó bảo Thập Thất hoàng đệ hung hăng nhổ nhúm lông dê trên người bọn họ xuống là được!
Đột nhiên Nạp Lan Cẩn Niên thấy hơi ngứa mũi, hắn nhìn thoáng qua Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng không nghĩ tới ông chỉ đang tính toán, mà Thập Thất hoàng đệ đã có dự cảm, ông nhanh chóng dời tâm mắt đi tiếp tục nói: "Nếu sứ giả vẫn chưa rời đi, vậy thì công việc trị an trong kinh thành không thể lơi lỏng! Nhất định phải đảm bảo sự an toàn của các vị sứ giả! Hơn nữa..."
Hoàng Thượng lại dặn dò một phen.
Nhóm thần tử sôi nổi lĩnh mệnh.
Đương nhiên việc trị an vẫn là chuyện quan trọng nhất!
Ngũ Thành Binh Mã Tư - người đã liên tục tăng ca thêm giờ hơn cả tháng trời đang âm thâm thăm hỏi mười tám đại tổ tông của sứ giả các quốc gia qua một lượt!
Tiếp theo Hoàng Thượng lại thảo luận với đại thần về việc tiếp nhận thành trì mà Tây Hoa quốc thua và còn cả hô nước mặn mà Đông Lăng quốc thua.
Chuyện này không phải là lần đầu tiên, Nạp Lan quốc xem như ngựa quen đường cũ.
Sau khi đã bàn bạc rõ ràng, liền bắt đầu luận công ban thưởng!
"Tiết Vạn Thọ ngày hôm qua, Nạp Lan quốc chúng ta đã thắng một trận lớn! Ha ha, có ngựa, có hồ nước mặn, hơn nữa lại nhận được thêm hai tòa thành trì, phần eo của Nạp Lan quốc lại rộng ra thêm một khoảng! Đây đều là công lao của các vị ái khanh! Cũng là của quận chúa Tuệ An! Ha ha... Trâm sẽ ban thưởng thật mạnh!"
"Quận chúa Tuệ An nghe ban thưởng!"
Ôn Noãn bước ra khỏi hàng: "Có thần nữ!"
"Quận chúa Tuệ An bác học đa tài, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, văn võ song toàn, trí dũng vô song. Trong Tiết Vạn Thọ, thắng được một vạn con chiến mang ve cho Nạp Lan quốc, ky binh là một lực lượng mạnh mất Số lượng và chất lượng của ky binh là cơ sở để một quốc gia chống lại sự xâm chiếm của nước khác và bảo vệ quốc gia mình! Ky binh tinh nhuệ tung hoành sa trường, quyết thắng ngàn dặm! Ky binh, ky binh, có ngựa cưỡi rồi thì cũng phải có binh!
Nạp Lan quốc chúng ta có đội binh lính vô cùng mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa có giống ngựa tốt! Bây giờ đã có đủ hết rồi! Đây là công lao của quận chúa Tuệ An! Không chỉ là ngựa chiến, còn cả thành trì, khai cương thác thổ từ xưa đến nay."
Hoàng Thượng hung hăng ca ngợi Ôn Noãn một phen, nói đến mức khô cả giọng, nhưng vẫn không dừng lại!
Văn võ bá quan cả triều đều muốn móc lỗ tail
Bọn họ cũng đều biết Tuệ An quận chúa lợi hại!
Có thể ít nói một chút được không?
Mọi người nghe tới khi lỗ tai đều sắp mọc kén thì Hoàng Thượng mới bắt đầu nói tới trọng điểm: "Công lao của Tuệ An quận chúa rất lớn, quả thật là tấm gương tốt cho tất cả nữ tử trong thiên hạ, đặc biệt ban thưởng một quặng ngọc ở Tử Ngọc thành, một tòa núi Ngàn Sư, trăm lượng hoàng kim, hai rương vàng bạc châu báu, nhị ca Ôn Hậu thành huyện lệnh của Tử Ngọc thành, chọn ngày tiền nhiệm! Tất cả mọi việc ở hồ nước mặn Vĩnh Định đều do An Quốc Công tới phụ trách".
Trong điện có người nhịn không được phải thở dốc vì kinh ngạc.
Ba người Ôn Noãn, Ôn Gia Thụy, Ôn Hậu lập tức quỳ xuống: "Tạ long ân của Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tue, vạn tuế, vạn vạn tuết"
Mặt mày Ôn Noãn cong lên: Lại có thêm một mỏ quặng!