Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1587 - Chương 1594: Lộ Ra Đuôi Cáo

Chương 1594: Lộ Ra Đuôi Cáo Chương 1594: Lộ Ra Đuôi CáoChương 1594: Lộ Ra Đuôi Cáo

"Tử Uyển cô nương nói đùa rồi, cô đã là quý nữ rồi liên không phải nha hoàn! Đương nhiên không cần phải làm những việc này nữa! Hoàng Thượng ban thưởng cho cô nhiều đồ vật như thế, nào là phủ đệ, nào là bạc, đâu cần phải làm những việc này nữa!"

Tử Uyển chỉ cười, không muốn nói chuyện với nàng ta nữa: "Vài thứ lại không thể dùng để sống cả đời ở kinh thành! Tôi không nói với Ánh Mai tỷ tỷ nữa, đi trước đây!"

Ánh Mai lúc này lại bổ sung một câu: "Cũng đúng, cô thắng một tòa thành trì mà Hoàng Thượng chỉ ban thưởng một chút đồ như vậy, nói là quý nữ, nhưng mà lại không có bổng lộc, cô không làm việc thì dựa vào cái gì để nuôi sống chính mình! Tôi không làm phiền cô nữa, cô đi làm tiếp đi".

Tử Uyển kể lại hết những lời mà Ánh Mai đã nói với mình, còn nói nguyên vẹn.

Bao gồm cả giọng điệu cũng học được không sai chút nào!

Dù sao thì cùng với một câu mà giọng điệu không giống thì ý tứ cũng sẽ kém đi vạn dặm!

Ôn Noãn nghe xong thì ánh mắt lạnh lùng, nàng gật đầu: "Ta đã biết, về sau nàng nói cái gì với ngươi thì đều nói lại cho ta. Nhưng cũng không cần quá để ý, mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút lòng đố ky."

Ôn Noãn cũng không bảo Tử Uyển phải đề phòng với Ánh Mai, nếu mà Ánh Mai là mật thám do những người khác xếp vào, với đạo hạnh của Tử Uyển sao có thể che giấu được, bại lộ thì lại phiên phức.

Tâm tư Lâm Đình Nhã cũng không đủ sâu, việc này vẫn là nên nói cho Lâm Đình Hiên.

Hơn nữa phải phái người âm thầm để ý nàng ta một chút.

Ngay từ đầu Ôn Noãn đã hoài nghi Ánh Mai này có động cơ không tốt, nhưng trong khoảng thời gian này nàng ta vẫn luôn an phận.

Hiện tại đại sứ các quốc gia đều tới, cho nên chủ tử của nàng ta cũng tới, nàng ta có chút nôn nóng rồi à?

Tử Uyển gật đầu: "Nô tỳ đã biết."

Thế giới này bao nhiêu người chính là không thể nhìn thấy người khác được sống tốt, có vài người mặt ngoài chúc mừng ngươi, chúc phúc ngươi, nhưng bên trong lại lén lút không biết đã nguyền rủa ngươi như thế nào, những chuyện này nàng làm hạ nhân nhiều năm như vậy, tất nhiên là biết đến.

"Ở chỗ của ta không cần người hầu hạ nữa, ngươi cũng đã bận rộn mấy ngày rồi, đi nghỉ ngơi một chút đi!"

"Dạ!" Tử Uyển lập tức đồng ý, sau đó lui xuống.

Nàng biết từ trước đến nay Ôn Noãn thích một mình một chỗ, đặc biệt là khi quận chúa đọc sách cùng vẽ tranh.

Sau khi Tử Uyển đi ra ngoài, Ôn Noãn cầm lấy bút, viết một tờ giấy, sau đó bảo Tiểu Hắc đưa đi cho Lâm Đình Hiên.

Sau đó lại gọi hai người Trân Hoan cùng Trân Hỉ đến đây.

"Trân Hoan, về sau ngươi chủ yếu phụ trách chuyện của ta, Trần Hỉ, ngươi lưu ý một chút nha hoàn Ánh Mai bên cạnh Đình Nhã tỷ tỷ. Cũng phải đề phòng nàng ta tiếp xúc với đường tỷ, biểu tỷ của ta, đặc biệt là Ôn Linh cô nương. Đã biết chưa?"

"Dạt"

Lúc ăn tết, nhà nhị phòng và tam phòng, với nhà ngoại Ôn Noãn cũng tới kinh thành ăn tết, nhân tiện tham gia hôn lễ của Ôn Nhu và Ôn Hinh luôn.

Ôn Noãn chia việc cho Trần Hi cùng Trần Hoan xong thì lại bảo hai nàng ấy: "Đi xuống đi, giúp ta gọi nha hoàn cùng gã sai vặt phụ trách hầu hạ khách viện đến đây." "Dạt"

Lục tục có không ít hạ nhân đi tới sân Ôn Noãn.

Ôn Noãn phát thưởng cho mỗi người một lượng bạc.

Nàng nói với mỗi nha hoàn hoặc là gã sai vặt đều giống nhau: "Trong khoảng thời gian này hầu hạ ta đã rất vất vải! Đây là bạc thưởng của nửa tháng này. Nương ta có ý giúp đường tỷ cùng biểu tỷ, biểu ca của chúng ta tìm một mối hôn sự ở kinh thành, tuy rằng căn cơ của An Quốc Công phủ không sâu, nhưng mà cũng có rất nhiều người muốn kết giao, ta lo lắng khi bọn họ lén đi ra ngoài, gặp phải một vài người rồi lại bị người lừa. Hiện tại sứ giả của các nước khác cũng có rất nhiều, sân của ta cũng có rất nhiều quân cơ, có đôi khi biểu tỷ tới, ta cũng không kịp thu dọn. Cũng lo lắng khi bọn họ đi ra ngoài không cẩn thận va chạm một vài quý nhân. Cho nên mỗi lần bọn họ đi ra ngoài, đã làm cái gì, nói qua cái gì với người nào, ngươi trở về đều phải nói cho ta! Từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ! Cho dù là người quen, hay là người xa lạ, chỉ cần nói cho ta là được, những việc khác không cần làm, đã biết chưa? Vất vả rồi!"
Bình Luận (0)
Comment