Chương 1600: Đá Tới Ván Sắt
Chương 1600: Đá Tới Ván SắtChương 1600: Đá Tới Ván Sắt
Nghe thấy một câu tâm can đen tối và một bụng xấu xa kia của Bát công chúa, Ôn Noãn thật sự là không giả vờ nổi nữal
Bát công chúa đến huyện Ninh Viễn một thời gian, ngôn ngữ thật là càng ngày càng phong phuwl
Hộ Bộ thượng thư sờ râu: "Hai trăm lượng?! Ông xác định đây là ông nhầm? Không phải muốn lừa ta một khoản?"
Ôn Noãn lạnh nhạt nói: "Tốt nhất ông nên nghĩ kỹ rồi lại nói!"
Lâm Đình Nhã: "Theo ta được biết cửa hàng ngọc thạch có quy định, khi mở nguyên thạch thượng đẳng ra không được là nguyên thạch hạ đẳng thấp kém, nếu không thì phải bồi thường cho khách gấp đôi! Nếu mà chúng ta mở ra là nguyên thạch thấp kém, ông nhớ phải bồi thường tiền!"
Lương Tử Vận: "Điều 1980 trong luật pháp Nạp Lan quốc đã quy định nếu mà cố ý lấy giả đánh tráo, giấu trời ra giá, thì sẽ bị phạt tiên một ngàn lượng, bắt vào trong nhà lao ở lại một tháng, hơn nữa đánh năm mươi gậy! Về sau nộp thuế nhiều hơn một thành!"
Bát công chúa hừ lạnh: "Trừng phạt này có phải quá nhẹ hay không, loại cửa hàng có lòng dạ hiểm độc này nên trực tiếp niêm phong!"
"Đúng là nên niêm phong! Đây rõ ràng chính là nghiêm trọng lấy hàng kém thay hàng tốt! Nguyên thạch kia vừa thấy đã biết là nguyên thạch thấp kém!" Lúc này Đế Quân Hiền đi đến, lời này là hắn ta nói.
Phía sau hắn ta còn có Giả Tĩnh Như và Phượng Địch đi theo.
Đúng lúc Đế Quân Hiền đi qua, nhận ra Hộ Bộ thượng thư mới đi tới, hắn ta đoán mấy thiếu niên trẻ tuổi bên cạnh Hộ Bộ thượng thư này, tất nhiên có một người là Tuệ An quận chúa của Nạp Lan quốc.
Ánh mắt Đế Quân Hiền dừng ở trên người Ôn Noãn, càng thêm khẳng định suy đoán của mình!
Niêm phong?
Mấy người vừa mới tiến vào mặc quần áo hoa lệ, ngọc bội bên hông vừa thấy chính là bảo ngọc!
Thân phận tất nhiên là không phú thì là quý!
Mà mấy người Ôn Noãn...
Vốn dĩ Chưởng quầy đang bị khí thế trên người mấy người dọa sợ, nhìn quần áo mấy người, vải dệt kia không tính là quá tốt, nhưng mà cũng không quá kém!
Vốn dĩ tưởng rằng là phú hộ bình thường trong kinh thành, không hề dính dáng gì đến quan lại.
Hiện tại vừa thấy bọn họ phát ra uy thế cùng quý khí, ông ta lại cảm thấy bản thân nhìn sai rồi!
Kinh thành là đế đô của Nạp Lan quốc, trên đường cái đều là người quyền quý, tỷ tỷ của ông ta đã dặn dò ông ta nhất định không thể tùy ý đắc tội với người!
Cho dù là người có quần áo nhìn qua rất bình thường, có khi lại là vị hoàng tử công chúa nào đó đi ra ngoài thể nghiệm khó khăn của dân gianI
Ông ta nuốt một ngụm nước miếng, ra vẻ trấn định cười nói: "Ta nhớ rõ khối nguyên thạch này thật sự đặt ở trên một đống nguyên thạch thượng đẳng kia, ..."
Lúc này một người trung niên mặc quần áo màu xanh ngọc, đầu tròn tai mập đi ra từ bên trong cửa hàng.
Ông ấy nhìn mấy người giương cung bạt kiếm, từ khí thế phát ra trên người những người này vừa thấy chính là khí thế của những người có chức có quyền, ông ấy nhanh chóng đi lên trước, vẻ mặt hiền lành nói: "Vài vị khách quý đây là làm sao vậy? Đây là chưởng quầy mới đến của cửa hàng chúng tôi, nếu mà có chiêu đãi không chu toàn chỗ nào, còn mong vài vị khách quý, đại nhân đừng chấp tiểu nhân! Để tiểu nhân tính cho vài vị khách quý một cái giá cả ưu đãi!"
Nói xong tâm mắt ông ấy dừng ở trên nguyên thạch mà Hộ Bộ thượng thư đang ôm, kinh ngạc một chút, đây là nguyên thạch thấp kém, ngay lập tức ông ấy đã đoán được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ông ấy lập tức nói: "Vị lão gia này, trong tay người chính là nguyên thạch thấp kém, nói thật là ngọc bên trong không tốt chút nào! Nếu mà lão gia tin tưởng ta, ta chọn cho lão gia một khối tốt hơn có được không?"
Chưởng quầy thấy nam nhân trung niên đi ra thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Đây là tỷ phu của ông ta, nói là tỷ phu cũng không phải là đúng, dù sao thì tỷ tỷ của ông ta chẳng qua là một trong mười mấy tiểu thiếp của ông ấy mà thôi.
Gần đây tỷ tỷ của ông ta sinh hạ được nhi tử, cho nên đã xin được cho ông ta công việc này!
Hai ngày trước ông ta mới đến nơi này làm chưởng quầy, ông ta thấy vị lão nhân này giống như nhặt được bảo bối nên ông ta mới có thể tính toán lừa một khoản.
Không nghĩ tới vừa định lừa người, còn chưa lừa thành công thì đã đá đến ván sắt!