Chương 1622: Việc Lạ Gì Cũng Có
Chương 1622: Việc Lạ Gì Cũng CóChương 1622: Việc Lạ Gì Cũng Có
"Thất tinh hoa và hồi hồn quả! Chẳng qua hai loại đồ vật này khá khó tìm, hai loại đồ vật này đều là thực vật chỉ sinh trưởng trong cùng một ngày. Thất tinh thảo sẽ nở hoa vào đúng giờ phút khi ánh mặt trời mới vừa dâng lên, tổng cộng bảy đóa, bảy màu sắc, vừa mới nở rộ không đến thời gian một phút, là đã héo tàn! Khi hái xuống, cần phải lập tức bảo quản trong hộp ngọc được chế tạo từ hàn ngọc ngàn năm. Hồi hồn quả sẽ nảy mầm vào buổi sáng, giữa trưa nở hoa, buổi chiều kết quả, một phút khi ánh mặt trời mới vừa xuống núi kia thì sẽ trưởng thành! Cũng là cần phải vừa mới trưởng thành thì ngắt xuống, lập tức bỏ vào hộp ngọc từ hàn ngọc ngàn năm để bảo tồn. Chậm một chút, quả kia sẽ khô quắt, lúc ấy cây hồi hồn khô héo, tan rã ở trong bùn đất, ngày hôm sau mặt trời mọc thì lại mọc ra. Hai loại này, phải là ta tự mình đi tìm mới được, nếu không các cô sẽ không nhận rai"
Hai loại này, một loại thích lớn lên ở hướng đông đỉnh núi, một loại thích lớn lên ở hướng tây đỉnh núi, không nở hoa và kết quả cùng một lúc, chỉ như là một gốc cây cỏ dại bình thường, ngoài người của tộc Thánh Nữ thì chắc là không có vài người biết được.
Ôn Noãn: "..."
Được thôi, kiến thức của nàng hạn hẹp, thật đúng là chưa từng nghe qua hai loại đồ vật thần kỳ này!
Nhưng thiên hạ vô biên, việc lạ gì cũng col
Ôn Noãn còn nghĩ tìm thêm nhiều mấy thứ này, đặt ở hội đấu giá bán đấu giá, kiếm một khoản bạc từ những người muốn hại tánh mạng mình, thuận tiện đem những người đó ra ánh sáng rồi một lưới bắt hết!
Dù sao thì tối hôm qua Lâm Phong đưa Nam bà bà trở về bị tập kích, chứng minh những người đó đã phát hiện hành tung của Nam bà bà.
Bọn họ thu mua đồ vật trong miệng Nam bà bà, tất nhiên sẽ khiến cho thám tử của tộc Thánh Nữ Nam Cương chú ý, vì thế gian chỉ có một viên tử châu, tất nhiên bọn họ sẽ dốc hết toàn lực đi mua mấy thứ này.
Nhưng mà hai loại đồ vật này có tập tính như vậy, chắc là số lượng cũng sẽ không nhiều, như thế thì sẽ không dễ làm.
Ôn Noãn gật đầu: "Đến lúc đó ta cùng Nam bà bà cùng đi tìm xeml"
Nam bà bà: "Hành tung của ta bị người phát hiện, bọn họ biết ta đưa tôn tử của ta tới đây, tất nhiên biết ta muốn làm cái gì, ta lo lắng các nàng cũng phái người đi thiên tử sơn tìm Thất Tinh hoa và Hồi Hồn quả."
Ôn Noãn cười: "Cái này Nam bà bà không cần lo lắng, thiên tử sơn cũng không phải là ai muốn đi vào là được đi vào! Nam bà bà định khi nào đi tìm Thất Tinh hoa và Hồi Hồn quả?"
Dù sao thì đó cũng là khu săn thú thuộc phạm vi quản lý của hoàng gia, bảo Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp xin Hoàng Thượng, lập tức phong bế khu vực săn bắn của hoàng gia, không cho bất kỳ kẻ nào đi vào là được.
Đương nhiên có thể người của tộc Thánh Nữ Nam Cương sẽ lén đi vào, vậy thì vừa lúc, bắt hết luôn!
Nàng bảo Đại Hôi dẫn dắt một đội binh lính sói đi vào bảo vệ trên đỉnh núi, để Tiểu Ngốc ở trên không trung tuần tra khắp nơi, cũng không tin không bắt được người!
Ôn Noãn lại nói chuyện với Nam bà bà một lát, rồi đi nói chuyện này với Nạp Lan Cẩn Niên.
"Hai ngày này đều được, quận chúa bận rộn như vậy, không cần thiết phải đi cùng ta đâu".
Đêm dài lắm mộng, Nam bà bà muốn mau chóng tìm được để cứu tỉnh tôn tử của mình.
Nhưng bà ấy cũng biết Ôn Noãn rất bận, tất nhiên rất ngại khi bảo nàng đi cùng mình.
Ôn Noãn có thể lấy ra tử ngọc tới cứu tôn tử của mình, vậy đã là ân tình rất lớn rồi!
Tuy rằng bà đã đồng ý sẽ giúp nàng.
Nhưng mà cứ cho là mình không giúp nàng, chẳng lẽ bọn họ lại không có biện pháp giải quyết sao? Cho nên Nam bà bà cũng không dám yêu cầu quá nhiều.
Ôn Noãn cười: "Không sao cả, chuyện cần làm cũng làm gần xong rồi. Hai ngày này đúng lúc có thời gian."
Ôn Noãn lại nói chuyện với Nam bà bà một lát rồi đi ra ngoài.
Ôn Noãn rời khỏi khách viện mà Nam bà bà đang ở thì đi đến thư phòng của Nạp Lan Cẩn Niên, nói ra chuyện phong tỏa khu săn thú hoàng gia.
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy thì nói: 'Chuyện nhỏ như vậy không cần nói với hoàng huynh."
Hắn trực tiếp hạ lệnh là được rồi!