Chuong 1632: Dang Tiec
Chuong 1632: Dang TiecChuong 1632: Dang Tiec
Ôn Noãn giải thích cho mọi người biết một chút; "Không phải bộc phát bệnh nặng mà là bị giết! Vị đế quân kia hoang dâm vô độ, tiêu tốn rất nhiêu bạc để xây một tòa Di Nhiên viên, còn nói đó là nơi để cho các đời hoàng đế tránh nóng ở ngoài hoàng cung. Nhưng nói nó là rạp hát cùng kỹ viện cũng không phải nói quá, vì bên trong nuôi các mỹ nữ và mỹ nam tốt nhất, dùng để cho ông ta vui chơi một mình.
Đáng tiếc, sau khi xây xong, ông ta cũng chỉ ghé qua một lần, ở được một tháng đã bị hoàng thúc ruột của ông ta phát hiện Di Nhiên viên này có chỗ không ổn, nên ông ấy đã trực tiếp xông vào chém chết đế quân kia, sau đó tu mình đăng col
Việc này xem như bí sử của Bắc Minh quốc, Di Nhiên viên kia cũng bị phá bỏ!
Trên tất cả sách sử của Bắc Minh đều không có ghi lại vị hoàng đế kia, vì lo sẽ lưu truyền đến đời sau.
Nhưng chuyện xảy ra cũng không phải đã qua mấy trăm năm, vị đế quân kia đăng cơ chưa đến năm năm đã đột nhiên chết bất ngờ, cho dù là ai cũng sẽ tò mò rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà các quốc vương của các đất nước khác đều có điều tra qua, dù sao những đất nước khác cũng có người nằm vùng của mình nên muốn biết chuyện là không khó.
Sách sử của Bắc Minh quốc không ghi lại, nhưng trong kho tư liệu của Nạp Lan quốc có tập hợp các tư liệu về các đế vương của mỗi đất nước qua mỗi thế hệ, Nơi đó có ghi lại rất rõ ràng!
Bát công chúa gật đầu: "Nhưng mà chuyện này là điều cấm ky ở Bắc Minh quốc, không ai dám nhắc đến dù chỉ một chữ, cho nên nhiều năm trôi qua như vậy, có rất nhiều người của Bắc Minh quốc không biết chuyện này!"
Mọi người nghe xong đều thở dài.
Ôn Nhiên khinh thường, nói: "Người như vậy cũng có thể xưng đế vương? Đế quân đời thứ năm xem như trừ hại cho dân!"
Vẻ mặt Bát công chúa có chút đáng tiếc: 'Nếu quốc vương đời thứ tư của Bắc Minh quốc có thể ngồi vững ngôi vị hoàng đế đó! Có lẽ Bắc Minh quốc sẽ không có được sự kiêu ngạo như ngày hôm nay!"
Không thể không nói, ngoài đế quân đời thứ tư ra, thì những đế quân khác đều không tel
Ít nhất cai trị Bắc Minh quốc rất tốt!
Đám người Ôn Noãn đang bàn tán về chuyện của đế quân đời thứ tư Bắc Minh.
Bên sân khác, những người rời khỏi đám người Bắc Minh quốc cũng đều nói về chuyện này.
Sân của Nam Cương quốc.
Lạc Thanh cũng biết được một ít nên cũng kể cho Nguyễn Linh cùng Ninh Ngữ nghel
Ninh Ngữ nghe vậy chỉ nói một câu: "Đáng tiếc!"
Cho dù chỉ xuất hiện một thế hôn quân thì Bắc Minh quốc cũng sẽ không lớn mạnh đến như vậy!
Đáng tiếc là nó đã xuất hiện, nhưng cũng không tồn tại lâu!
Vì vậy cũng không có ảnh hưởng bao nhiêu!
Bắc Minh quốc quá mạnh, tạm thời bọn họ khó có thể động vào.
Nguyễn Linh: "Tuy Nạp Lan quốc cũng từng có một đời hôn quân, chỉ tiếc đương kim Hoàng thượng rất tài giỏi Cái này như chết đi sống lại! Ẩn ẩn như muốn phát triển hơn thời kỳ trước!"
Nam Cương quốc là nước phụ thuộc Nạp Lan quốc, hàng năm phải tiến cống rất nhiều đồ vật cho Nạp Lan quốc, cũng đã nhiều năm như vậy, mọi thứ cũng đã đủ rồi! Mối quan hệ này cũng phải hủy bỏ!
Nhưng mà Nạp Lan quốc càng ngày càng mạnh, họ sẽ không muốn từ bỏ mối quan hệ phụ thuộc này. Lạc Thanh lắc đầu: "Không phải Hoàng thượng hiện tại của Nạp Lan quốc tài giỏi! Mà là do Tuệ An quận chúa!"
Ninh Ngữ gật đầu: "Sau khi Tuệ An quận chúa xuất hiện ở Nạp Lan quốc, trong vòng ba năm ngắn ngủi đã thắng được mấy tòa thành trì!"
Tuệ An quận chúa? Trong mắt Nguyễn Linh hiện lên sát ý: "Giữ Tuệ An quận chúa này ở lại chính là mối nguy!"
Ninh Ngữ cảnh giác nhìn bốn phía: "Cẩn thận tai vách mạch rừng!"
Nguyễn Linh không để ý lắm: "Yên tâm, với tu vi võ công của ta, chẳng lẽ còn không phát hiện được có người nghe lén sao? Dù sao chúng ta cũng đang nói bằng tiếng Nam Cương, ai có thể nghe hiểu được?"
Ninh Ngữ vẫn lo lắng: "Cẩn thận vẫn hơn! Đây là địa bàn của Nạp Lan quốc!"
Nguyễn Linh không thèm để ý đến nàng ta, chỉ liếc mắt nhìn Lạc Thanh: "Lạc Thanh, cô nghĩ thế nào ve chuyện bắt Tuệ An quận chúa? Nếu không để ta hạ độc giết chết nàng ta là xong! Cần gì phải bắt người!"