Chương 1639: Cùng Lên Núi
Chương 1639: Cùng Lên NúiChương 1639: Cùng Lên Núi
"Nhưng chúng ta đã tìm hơn một giờ rồi, cũng không có tìm được! Chẳng lẽ trên núi này không có Thất Tinh Hoal"
"Đừng nói nhảm nữa, không có là tốt nhất! Nhưng nếu bị người khác tìm được thì sẽ là chuyện lớn! Nhanh tìm đi! Tìm tới khi bọn họ xuất hiện mới thôi! Nếu như kẻ địch đến mà chúng ta đã tìm được rồi, vậy thì phải đào đi toàn bộ cây Thất Tinh Hoa kia, cho dù hủy diệt cũng không thể rơi vào tay kẻ địch! Nếu như kẻ địch không phát hiện chúng ta, vậy thì chờ đến khi mặt trời dâng lên, vào giây phút Thất Tinh Hoa nở rộ phải hái xuống ngay!"
Nghe nói Thất Tinh Hoa chính là bảo vật có thể khởi tử hồi sinh!
"Vâng!"
Vài tên mặc áo đen cảm thấy lời này cũng đúng, bọn họ nhanh chóng chia ra tiếp tục tìm kiếm!
Leo từ chân núi lên đến lưng chừng núi mất khoảng nửa tiếng.
Nam bà bà tuổi đã lớn, đi đường khá chậm, có lẽ cần phải mất một canh giờ.
Nhưng bốn người bọn họ cũng không vội, chậm rãi bước đi.
Lạc Thanh và Nguyễn Linh giờ phút này cũng đi theo mấy người Ôn Noãn từ xa.
Nguyễn Linh hỏi bằng giọng mà chỉ hai người họ có thể nghe thấy: "Tại sao bọn họ lại không vội vàng?"
Lạc Thanh: "Kẻ phản bội kia đã từng đã tới Nạp Lan Quốc hái Thất Tinh Hoa, bà ta biết Thất Tinh Hoa ở nơi nào, tất nhiên sẽ không vội!"
Lúc này Nguyễn Linh mới nhớ tới, mấy năm trước Nam bà bà thật sự đã từng hái Thất Tinh Hoa trở về cứu cháu trai của mình, nếu không người kia đã chết từ lâu rồi!
"Chẳng lẽ Thất Tinh Hoa luôn mọc ở một chỗ sao?"
Lạc Thanh cũng không biết, dù sao nàng ta cũng chưa từng thấy qua.
"Cho dù không phải, thì cũng là ở khu vực đó! Loại cây cổ xưa này thường sinh trưởng trong điều kiện khắc nghiệt, không thể nào mọc ở khắp núi được."
"Cũng đúng, nếu không thì tại sao đến bây giờ người của chúng ta vẫn chưa tìm được! Chẳng qua tại sao mấy người Cẩn Vương lại bình tĩnh như vậy, cô nói xem có thể có âm mưu gì không?"
Ánh mắt Lạc Thanh lóe lên!
Chuyện này đương nhiên rất có khả năng!
Nàng ta cong môi cười lạnh: "Có âm mưu! Vậy thì lừa bọn họ xuất hiện trước!"
Nàng ta đã sớm nghĩ tới!
"Đi thôi! Chúng ta đi vòng qua đầu kia đi lên!"
"Được!"
Hai người cũng không đi theo bọn họ nữa, nhanh chóng rời đi!
Sau khi họ rời đi, hai bóng người bước ra từ bóng tối.
"Chủ tử, Thất Tinh Hoa là gì?"
Vì sao sứ giả Nam Cương Quốc và người Nạp Lan Quốc đều đang tìm!
Đế Quân Hiền lắc đầu: "Không biết."
Nhưng hẳn là một loại bảo bối dil
Tộc Thánh Nữ Nam Cương biết được rất nhiều thứ cổ quái! Mặc kệ là thứ gì, đi theo xem náo nhiệt là được!
Nói không chừng còn có thể bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau đâu.
Mà dưới chân núi, giờ phút này lại có người lên núi!
Tam hoàng tử Đông Lăng cùng Tam hoàng tử Tây Hoa Quốc cũng là bị động tĩnh của Lục hoàng tử Nam Cương đánh thức, sau đó bọn họ cũng đi theo lên núi xem mặt trời mọc.
Bọn họ nghe nói Nạp Lan Cẩn Niên cùng Đế Quân Hiền đều lên núi Thiên Tử xem mặt trời mọc!
Mặt trời mọc có cái gì đẹp?
Đáng giá hai người đi xem như vậy?
Hai người suy nghĩ một lát cũng đi theo!
Tam hoàng tử Đông Lăng: "Lục hoàng tử, ngươi nói trên núi Thiên Tử có phải có bảo bối không? Nếu không thì tại sao bọn họ lại lên núi xem mặt trời mọc? Nghe nói Quách gia giấu diếm quốc khố tiền triêu, sẽ không phải giấu ở núi Thiên Tử đấy chứ!"
Lục hoàng tử Nam Cương cười nói: "Không thể nào! Nghe đồn mặt trời mọc trên núi Thiên Tử rất đẹp, rất đáng giá để xeml"
Tam hoàng tử Tây Hoa không khỏi lẩm bẩm một câu: "Trời giá rét như vậy còn bò dậy xem mặt trời mọc? Bổn hoàng tử thật là không tin! Hai người kia nhất định có việc gạt chúng ta!"
Tam hoàng tử Nam Cương cười: "Ta cũng không biết!"
Hắn kêu bọn họ đi lên, chẳng qua là muốn lừa gạt mà thôi!
Về phân núi Thiên Tử có cái gì, hắn đương nhiên biết!
Nhưng người tìm kiếm Thất Tinh Hoa tất nhiên là người ngày đó muốn mưu hại Tuệ An quận chúa.
Mặc kệ như thế nào, chỉ có người Nam Cương bọn họ lên núi thì rất dễ dàng bại lộ.