Chuong 1657: Cang Ngay Cang Phuc Tap
Chuong 1657: Cang Ngay Cang Phuc TapChuong 1657: Cang Ngay Cang Phuc Tap
Hắn cũng không nói không cẩn thận.
Bởi vì không biết là thật sự không cẩn thận, hay là cố ý rơi xuống!
Dù sao thì đã làm thích khách thì rất ít khi phạm phải loại sai lầm này.
Cố ý rơi xuống, đó chính là vì muốn làm rối loạn điều tra, hoặc là muốn giá hoal
Ôn Noãn tiến lên rồi nhìn thoáng qua, thấy trên chiếc khăn được thêu đa dạng, liếc mắt một cái đã nhận ra chủ nhân chiếc khăn là ail
"Chiếc khăn này là của Ngũ công chúa Đông Lăng!" Ôn Noãn chỉ vào một chữ trên chiếc khăn: "Đây là chữ "ngũ" theo văn tự của Đông Lăng quốc! Thập Thất ca, ta nói đúng không?"
Văn tự của các quốc gia đều thống nhất với nhau, nhưng mà có vài quốc gia cũng có văn tự cổ xưa truyền xuống của mình, Đông Lăng quốc có, Nam Cương quốc cũng cgl
Hiện tại ở trong dân gian bá tánh đã không lưu truyên, nhưng mà con cháu hoàng gia vẫn cần phải học tập như cũ.
Khi Ôn Noãn xem sách sử du ký của các quốc gia, thì thuận tiện học một chút.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua rồi gật đầu: "Ừ'"
Ôn Noãn lại chỉ vào chiếc nhẫn: "Chiếc nhẫn này, hình như ngày hôm qua ta thấy trên ngón út của Tử Hoa quận chúa Tây Hoa Quốc".
Thất hoàng tử nhìn thoáng qua Ôn Noãn: "Chắc chắn?"
Ôn Noãn gật đầu: "Chắc chắn!"
Nữ tử ấy mà, hoặc nhiều hoặc ít đều thích tạo vẻ duyên dáng uyển chuyển, khi cười thì đều thích cong tay như hoa lan, che miệng mình lại, nàng muốn không để ý tay các nàng đeo trang sức gì thì đều rất khó!
Mọi người nghe vậy thì không lên tiếng!
Ngũ công chúa Đông Lăng quốc, quận chúa Tây Hoa Quốc!
Mọi chuyện thật sự càng ngày càng phức tạp!
Sau khi im lặng một lúc lâu, Nạp Lan Cẩn Niên tiếp tục hỏi: "Còn có phát hiện gì nữa hay không? Ở trong phòng Lục hoàng tử Nam Cương có phát hiện cái gì hay không?”
"Không có! Khi ta phát hiện thì đã có quá nhiều người lập tức trà trộn vào, làm xáo trộn hoàn toàn hơi thở mà hung thủ để lại!"
Nếu không cũng có thể gọi binh lính sói đến đây, nhìn xem có thể ngửi được hơi thở hung thủ hay không.
Nhưng mà hiện tại nhiều người từng vào như vậy, hơi thở hỗn loạn rồi thì phương pháp này lại không làm được.
Lúc này, Lâm Phong lại mang trà nóng lên lần nữa.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy ly trà, dùng nắp ly khảy khảy nước trà: Thủ vệ không hề phát hiện được có chỗ nào không đúng sao? Bên phía sứ giả kia có thiếu người hay không? Đã hỏi chuyện những người trong phòng bếp chưa? Nước trà kia là ai đưa?
Nạp Lan Cẩn Niên biết Thất hoàng tử cùng thế tử An Thân Vương đã khống chế hành cung đầu tiên, hơn nữa tìm một đám người có liên quan tới để hỏi chuyện.
"Thủ vệ không hề phát hiện ra được điều gì không đúng, không có ít người nhưng đều đã hỏi qua, trong phòng bếp không có gì khả nghi, nước trà cùng đồ ăn sáng đều là nha hoàn của Lục hoàng tử phi Nam Cương tự mình đến phòng bếp lấy! Cho nên ta cảm thấy là người của Nam Cương quốc tự hạ độc, sau đó cố ý tìm Nạp Lan quốc chúng ta gây phiền toái!" Nạp Lan Cẩn Niên nhìn hắn một cái: "Tìm chúng ta gây phiền toái, cũng phải là người của chúng ta hạ độc mới được!"
Lúc này Thất hoàng tử mới nhớ tới cái gì thì nói: "Đúng rồi, ta còn thẩm vấn được, nha hoàn của muội muội Lâm tướng quân cùng nha hoàn của Lục hoàng tử phi Nam Cương có tiếp xúc qua với nhau, hai người đến phòng bếp lấy đồ ăn sáng cùng một lúc, nhưng cũng chỉ là hỗ trợ đưa hộp đồ ăn một chút mà thôi chứ không hề lấy nước trà, những đồ ăn sáng thừa ra đó sáng nay cũng không hề tra ra có độc."
"Bổn vương đã biết, dẫn nha hoàn đã hầu hạ Lục hoàng tử phi Nam Cương kia tới, đưa người của phòng bếp lên! Nha hoàn kia thì Lâm Đình Nhã đang hỏi!"
Ôn Noãn nghe vậy thì nói: "Ta và huynh tách ra một gian nhà ở khác để thẩm vấn, huynh hỏi người của quốc gia khác, ta hỏi người của Nạp Lan quốc chúng ta. Như vậy thời gian sẽ nhanh hơn một chút."
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Được! Muội ở lại nơi này, ta đến một gian nhà ở khác."