Chương 1694: Thêm Trang 5
Chương 1694: Thêm Trang 5Chương 1694: Thêm Trang 5
Ôn Noãn tặng rất nhiều!
Dù sao thì Ôn Noãn cũng vô cùng giàu cgl
Mỗi người được tặng một rương trân châu.
Viên trân châu nào cũng mượt mà, màu sắc hài hòa, khi mở ra, trông vô cùng ôn nhuận bắt mắt!
Mỗi người được nhận thêm hai rương châu báu trang sức.
Số trang sức kia là do Hoàng Thượng ban thưởng.
Những món đồ được cất chứa trong tư khố của Hoàng Thượng, có loại nào kém chất lượng không?
Có thể nói mỗi một thứ được lấy ra, đều là trân bảo có thể truyền lại cho đời saul
Sau đó Ôn Noãn cũng tặng lại rất nhiều loại ngọc khác nhau, vật trang trí bằng ngọc thạch, ngọc thạch đã được mở ra.
Vài cái rương lớn!
Riêng chỉ cần bán đổi bạc số ngọc thạch và ngọc khí kia thì cũng đủ để hai tỷ muội ăn uống tiêu xài không cần lo lắng mấy đời!
Đương nhiên còn cả những bức tranh do đại sư Vô Danh vẽ và một vài món đồ sứ do nàng tự mình làm!
Ôn Noãn là danh gia, cho nên những món đồ sứ và số tranh đó món nào món nấy đều có giá trị xa xỉ.
Ôn Noãn không tặng bạc, nhưng giá trị của những thứ mà nàng tặng cho người ta, có thể nói là báu vật vô giá!
Đến nỗi cửa hàng, trang trại, bạc cộng thêm mấy loại dược liệu dưỡng sinh quý báu như là nhân sâm ngàn năm, linh chỉ ngàn năm... Đầu được chuẩn bị trên danh nghĩa người trong nhà, Ôn Noãn không đưa.
Ôn Nhu thấy Ôn Noãn thế mà lại tặng nhiều như thế, lấy hết mấy thứ mà Hoàng Thượng ban thưởng ra tặng cho các nàng, cái này sao được!
"Noãn nhi, muội lấy tặng tỷ nhiều ngọc thạch như thế để làm gì? Tỷ cũng không biết điêu khắc! Tỷ không dùng những loại ngọc thạch gia công đó, muội để lại đi! Còn hai rương trang sức kia quá hoa lệ, tỷ không thích! Không cần!"
Ôn Hinh cũng nói: "Noãn nhi, muội không có thành ý, ngọc thạch hẳn nên điêu khắc rồi mới dual Chưa điêu khắc, tỷ cũng không cần! Mấy thứ đó là do Hoàng Thượng ban thưởng, sao có thể tùy tiện tặng cho người khác, tỷ cũng không cần!"
Noãn nhi sắp gả vào hoàng gia, nhà mình cũng không thuộc tầng lớp quý tộc lâu đời, nàng tặng những thứ mà Hoàng Thượng đã từng ban thưởng cho các nàng, của hồi môn sau này của nàng sẽ ít đi, chẳng phải sẽ khiến người khác chê cười sao?
Ôn Noãn: "Đại tỷ, nhị tỷ các tỷ cứ giữ lại số ngọc thạch chưa được điêu khắc này đi, coi nó như bảo bối gia truyền! Sau này muốn điêu khắc như thế nào thì cứ gửi về đây, để Thương Thuật điêu khắc cho! Đến nỗi nhị tỷ muốn sản phẩm đã điêu khắc, hiện tại ngọc khí và vật trang trí không có quá nhiều hàng sẵn, sau này muội lại đưa thêm cho hai tỷ tỷ. Cứ nhận hết số châu báu trang sức này đi, Hoàng Thượng ban thưởng cho muội, muội thích dùng thế nào thì tùy! Các tỷ cũng biết muội có nhiều lắm! Ở chỗ muội không thiếu!"
Ngọc thạch có giá trị cao, đối với Ôn Noãn mà nói, đây đều là do nàng dùng miệng lưỡi để đổi.
Quặng ngọc tới bây giờ vẫn chưa khai thác xong, nàng vẫn còn rất nhiều ngọc thạch!
Quà do Hoàng Thượng ban thưởng? Ôn Noãn cảm thấy, cũng không khó lấy đến thết
Nếu để người ngoài biết suy nghĩ trong lòng Ôn Noãn, thì đúng là tức chết họ!
Ôn Linh hâm mộ nhìn mấy rương châu báu trang sức mà Hoàng Thượng ban thưởng. Những thứ đó đại diện cho mặt mũi, vinh quang!
Có bạc cũng không mua được.
Nếu sau này Ôn Noãn cho mình nửa rương, vậy nàng ở nhà chồng cũng sẽ có tự tin mười phần.
Chẳng sợ là một hai món cũng được.
Ôn Linh nhìn mấy món đồ trang trí làm bằng ngọc thạch, bao gồm những khối ngọc thạch chưa được điêu khắc, chỉ áng chừng bằng mắt thường cũng biết đó là loại phỉ thúy đế vương lục chất lượng cao, hiếu kỳ nói: "Noãn nhi, sao muội lại có nhiều ngọc thạch chất lượng cao thế?"
Ôn Noãn: "A? Bởi vì trong nhà có quặng ngọc."
Ôn Noãn không biết Ôn Linh không biết chuyện này.
Thật ra Ôn Thiến lại biết: "Khi Noãn nhi đi sứ Đông Lăng đã dành được hai quặng ngọc của Đông Lăng quốc, muội không biết sao?"
Ôn Linh nghe vậy thì mở to hai mắt, đúng thật là nàng không biết.
Hai quặng ngọc! Khó trách Noãn nhi lại có nhiều ngọc thạch và ngọc khí như thết