Chuong 1696: Can Vuong Them Trang
Chuong 1696: Can Vuong Them TrangChuong 1696: Can Vuong Them Trang
Đương nhiên không phải Ôn Nhiên không tặng bạc, chẳng qua số bạc mà mấy huynh muội lấy ra cho, toàn bộ đều nằm dưới danh nghĩa người trong nhà.
Tiếp theo là đến phiên hai tỷ muội Ôn Thiến và Ôn Linh.
Ôn Thiến tặng hai bộ trang sức tinh mỹ, còn cả bộ quần áo bốn mùa do chính nàng tự may, bộ quần áo kia rất đẹp, có thể nhìn thấy được tâm huyết và tấm lòng của nàng ấy.
Ôn Linh cũng tặng giống thế, hai bộ trang sức, mấy bộ quần áo. Nhưng mà nàng không tĩnh tâm được như Ôn Thiến, kỹ năng thêu thùa cũng không tốt như Ôn Thiến, đa số quần áo trong đó đều phải nhờ đến sự giúp đỡ của Ôn Thiến.
Ngô Tịnh Mỹ tặng năm bộ trang sức, số trang sức này vừa thấy cũng biết có giá trị xa xỉ.
Rốt cuộc bản thân Ngô Tịnh Mỹ làm gốm sứ để kiếm bạc, có bạc đương nhiên có thể mua đồ tặng cho mấy người Ôn Nhul
Ngoại trừ cái này ra nàng còn tự mình nặn một bộ ấm trà và một ít bình hoa đồ sứ, dụng cụ ăn uống trông vô cùng tinh mỹ, lấy ra bán đấu giá, cũng trị giá không ít bạc.
Sau đó nàng lại cầm một trăm lượng nhờ người ta chế tác vài thứ, là một ít quả mừng và hình động vật, cũng giá trị không ít bạc.
Ngô Cảnh Thần, tặng hai món đồ trang trí làm bằng san hô cao đến nửa người, thứ đồ trang trí làm từ san hô giống như thế này rất khó có được.
Thứ này là do hắn bắt gặp trong phòng đấu giá nên đã mua lại với giá rất cao.
Ngô Cảnh Chí, tặng một ít đồ sứ do chính tay mình nung, một cặp vòng tay bằng vàng, còn tặng vài món đồ trang trí làm bằng vàng.
Cảnh Hoan tuổi còn nhỏ, nhưng cũng có nặn mấy bức tượng dựa trên khuôn mẫu của Lâm Đình Nhã, Ôn Hinh, Ninh Hoài Kiệt và Ôn Nhu, để tặng.
Như thế người trong nhà đã tặng quà xong hết rồi.
Ôn Linh thầm tính toán trong lòng, líu lưỡi, nhiều đồ thật!
Nàng cười nói: "Nhị đường tỷ và tam đường tỷ thật là có phúc, được nhiều trưởng bối yêu thương như thế, thêm trang còn nhiều hơn của hồi môn của người khác! Sau này chắc hẳn sẽ phú quý song toàn!"
Thêm trang chính là đang bổ sung thêm vào của hồi môn, để của hồi môn của nữ tử đó càng thêm phong phú, lúc gả sang nhà chồng thì cũng tự tin hơn.
Gả qua nhà chồng, người ta nhìn thấy số của hồi môn đó, thấy được thêm trang nhiều thứ như vậy, ai còn dám bắt nạt chứ?
Thêm trang nhiều như thế, chứng tỏ điều gì?
Một là gia tộc lớn, thứ hai là cô nương ở trong nhà rất được sủng ái, người cả nhà ai cũng chiều chuộng nàng!
Người nhà chồng muốn gây khó dễ, cũng phải kiêng kị ba phần.
Ôn Nhu cười: "Cảm ơn quý ngôn của muội! Sau này Linh nhi cũng sẽ có."
Ôn Hinh cũng cười nói: "Người trong nhà chúng ta, ai cũng có phúc!"
Vương thị phấn khởi nói: "Không sai, ai cũng có phúc! Sau này con của các cháu cũng sẽ như thết"
Đương nhiên là mọi người đều ùa vào phụ họa.
Hôm nay là ngày vui, đương nhiên phải nói một số lời hay ý đẹp. Lúc này người gác cổng đến báo: "Phu nhân, tiểu thư, Cẩn Vương đến thêm trang
Ngô thị nghe vậy thì nhanh chóng đứng lên: "Mau đi nghênh đón!"
Mọi người sôi nổi đi ra ngoài.
Ai cũng muốn biết Nạp Lan Cẩn Niên đến tặng gì!
Nạp Lan Cẩn Niên không đích thân đến, nhưng lại phái một vị ma ma xem thời gian đưa quà đến
Vị ma ma kia chính là Dương ma ma, bà vú duy nhất trước kia của Nạp Lan Cẩn Niên.
Bà cung kính hành lễ chào đám người Vương thi, Ngô thị, Ôn Noãn xong, lập tức đọc to danh mục quà tặng.
Nạp Lan Cẩn Niên tặng cho Ôn Nhu và Ôn Hinh mỗi người một phần quà giống hệt nhau: Một đôi bạch ngọc như ý, một đôi thanh ngọc như ý, một đôi Tử Ngọc như ý, một đôi mạ vàng phủ thúy như ý, một bộ trang sức làm từ hông bảo thạch, một bộ trang sức làm từ ngọc bích, một bộ trang sức làm từ phỉ thúy, một cặp bình hoa phú quý, một bộ ấm trà bằng bạch ngọc, một cái bình phong làm bằng gỗ sưa hai mặt vẽ tranh bốn mùa, đều do Phủ Nội Vụ trong cung chế tạo!
Đồ quý giá không nói, mấy cái này đều rất tôn quý.
Người một nhà nhanh chóng hành lễ cảm ơn.
Dương ma ma cung kính đưa danh mục quà tặng cho Ngô thị.