Chương 1718: Chủ Ý Này Khá Tốt
Chương 1718: Chủ Ý Này Khá TốtChương 1718: Chủ Ý Này Khá Tốt
Ôn Noãn hoảng sợi
Hai tay nhanh chóng ôm càng chặt, lập tức nhận sai:
"Ta nói đùa! Ta sai rồi! Nói đùa! Nói đùa! Vừa thấy huynh đã biết chính là người có nhiều con nhiều cháu, tỉnh lực tràn đầy, phu thê hài hòa! Thật sự!"
Ôn Noãn buông lỏng một bàn tay ra, điểm một huyệt đạo nào đó ở trên người hắn.
Thân thể Nạp Lan Cẩn Niên tê ran.
Ôn Noãn nhanh nhẹn xoay người một cái, hai chân rơi xuống đất, trực tiếp đứng lên, cách Nạp Lan Cẩn Niên rất xa: "Thập Thất ca, ta nói đùa thôi! Ta có chuyện đứng đắn cần tìm huynh!"
Ôn Noãn nhanh chóng nói sang chuyện khác.
Nếu không nàng thật sự sợ hắn muốn chứng minh bản thân.
Nạp Lan Cẩn Niên chuyển động cánh tay tê mỏi một chút, trừng mắt nhìn nàng một cái.
Sau đó đi tới ghế thái phi rồi ngồi xuống, hắn vẫy tay với Ôn Noãn: "Lại đây!"
Ôn Noãn không nhúc nhích: "Thật sự nói đùa! Ta có chuyện đứng đắn cần nói!"
"Lại đây!" Nạp Lan Cẩn Niên tức giận nói.
Ôn Noãn ngẫm nghĩ vẫn là nên đi qua, dù sao cũng chưa từng đánh nhau với hắn, không biết bản thân có thể dùng một chân đá hắn ra khỏi Cẩn Vương phủ hay không?
Suy nghĩ này tự nhiên nhảy ra, khiến Ôn Noãn đột nhiên cảm thấy chân mình có chút ngứa!
Chuẩn bị sẵn sẽ đá ra một chân bất cứ lúc nào.
Ôn Noãn đi tới bên cạnh Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy một cái khăn vải ở bên cạnh rồi ném cho nàng: "Giúp ta lau khô tóc, ta sẽ tha thứ cho muội!"
Ôn Noãn duỗi tay ra nhận lấy khăn vải: '..."
Nàng làm sai cái gì? Mà cần hắn phải tha thứ?
Nạp Lan Cẩn Niên thấy nàng nửa ngày không có động tác, quay đầu nhìn nàng một cái: "Tuổi ta không nhỏ, nếu muốn con cháu nhiều, thì hiện tại phải nỗ lực."
Ôn Noãn giật mình một cái, lập tức cầm khăn vải xoa đỉnh đầu hắn: "Thập Thất ca vẫn còn trẻ tuổi! Mười tám tuổi bẻ gấy sừng trâu! Tương lai sinh tám đứa, mười đứa đều không có vấn đề!"
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Nha đầu này!
Mười tám tuổi bẻ gãy sừng trâu là cái quỷ gì?
Nhưng mà, tương lai sinh tám đứa, mười đứa?
Chủ ý này khá tốt.
Nạp Lan Cẩn Niên quyết định không so đo với lời nói là mình không được' vừa rồi của nàng!
Ôn Noãn bao khăn vải ở trên đầu tóc ướt dầm dề của hắn, mềm nhẹ chà lau.
Luôn là hắn giúp nàng lau tóc, đây vẫn là lần đầu tiên nàng lau tóc giúp hắn.
Sợi tóc này còn khá tốt!
Ôn Noãn cẩn thận chà lau. Nàng biết gội đầu mát xa, nên thuận tiện giúp hắn ấn một chút.
Nạp Lan Cẩn Niên cảm nhận được tay nhỏ của Ôn Noãn đang ấn ở trên da đầu của mình, có vài huyệt vị sẽ bị đau, nhưng mà sau khi ấn xong thì rất thoải mái.
Hắn nhắm hai mắt lại hưởng thụ: "Muội tới tìm ta có chuyện gì?"
Ôn Noãn nói ra chuyện của Bát công chúa.
"Nhất định phải gả sao? Nếu không huynh hỏi An Bố Nhĩ một chút, Nạp Lan quốc ra điều kiện gì thì hắn mới nguyện ý từ hôn. Ta cũng không nỡ để Bát công chúa ga xa! Cần phải nói chuyện cho tốt."
An Bố Nhĩ cũng không làm sai cái gì, mang theo ngập tràn thành ý tiến đến đón dâu, hơn nữa Ôn Noãn nhìn ra được là An Bố Nhĩ thật sự thích Bát công chúa.
Ánh mắt kia, quả thật cả ngày đều là đuổi theo Bát công chúa, nàng không muốn nhìn thấy đều không được!
Tuy rằng nàng cũng đồng cảm với An Bố Nhĩ, nhưng mà con người đều có lòng riêng.
Bát công chúa cùng mình có tình cảm tốt hơn, tất nhiên là Ôn Noãn sẽ hy vọng Bát công được chúa vui vẻ.
Về mặt cảm tình, rất ít người có thể làm được công bằng công chính.
Nạp Lan Cẩn Niên nhẹ nhàng lên tiếng: "Ừ, ngày mai ta sẽ hỏi một chút."
Tuy rằng có chút lạnh lùng, nhưng nha đầu này lại coi người bên cạnh mình đến quan trọng như vậy.
Nhưng mà đối với yêu cầu của nàng, từ trước đến nay hắn là nói gì nghe nấy.
Nạp Lan Cẩn Niên duỗi tay cầm tay nàng, ngăn cản động tác của nàng, không đành lòng nàng quá mệt mỏi: "Được rồi, không cần lau nữa. Có mệt không?”