Chuong 1720: Kinh Tra
Chuong 1720: Kinh TraChuong 1720: Kinh Tra
Bên này Công Bộ thượng thư đang âm thầm chơi xấu, đầu đường cuối ngõ vẫn đang nghị luận sôi nổi như cũ.
Những chuyện này Ôn Nhu cùng Ôn Hinh cũng không biết.
Ôn Hinh còn tốt, không cần kính trà cho cha mẹ chồng, cho nên ngủ đến mặt trời lên cao còn chưa tỉnh.
Hoặc là nói là vừa tỉnh lại, đã bị người bên cạnh phát hiện, sau đó lại mệt đến thiếp đi, hai người cũng không ăn cơm trưa.
Mà phía Ôn Nhu bởi vì gia tộc lớn, người trong tộc lại khá nhiều, nàng đã sớm kéo thân thể mệt mỏi rời giường rửa mặt chải đầu, chuẩn bị kính trà cho Ninh gia, cũng tiếp nhận tiểu bối Ninh gia kính trà cho nàng.
Ninh gia.
Chính sảnh.
Giờ phút này trưởng bối cùng vãn bối trong tộc Ninh gia đã ngồi đầy phòng.
Mọi người đều đang chờ đôi phu thê mới cưới lên kính trà.
"Đại tẩu, tại sao Hoài Kiệt cùng nương tử của hắn còn chưa tới? Chúng ta chờ bọn họ đã nửa ngày!"
Ninh đại phu nhân ngồi ở bên cạnh vị trí cao nhất, người ngồi ở chủ tọa chính là Ninh lão phu nhân cùng đại lão gia Ninh gia.
Ninh đại phu nhân nhìn bà ta một cái: 'Không phải nhị tẩu vừa mới ngồi xuống sao, còn chưa đủ thời gian nửa chén trà nhỏ, tẩu đã nói qua nửa ngày, không phải cũng quá khoa trương đấy chứ-!"
Ninh đại phu nhân nói xong lại nhìn về phía nương tử của Ninh Hoài Mãn : "Phan thị, ngày đó kính trà thì người quý thiếp là ngươi cùng Hoài Kiệt tới vào giờ nào? Hình như còn muộn hơn hiện tại ba mươi phút thì phải?"
Hiện tại Phan thị đã trở thành quý thiếp của Ninh Hoài Mẫn.
Nàng ta chính là tú nương mà năm đó Ninh đại phu nhân tín nhiệm nhất! Sở dĩ nàng ta có kỹ năng thêu tốt như vậy cũng là vì Ninh đại phu nhân truyền thụ rất nhiều kỹ xảo cho nàng ta, không nghĩ tới, khi bà ấy cùng Ninh đại lão gia hôn mê bất tỉnh, nàng ta lại cùng nhị phòng thông đồng với nhau, hại Hoài Kiệt thiếu chút nữa không thể trở thành gia chủ.
Ninh đại phu nhân vô cùng chán ghét nàng tal
Ý tứ của Ninh phu nhân cũng rất rõ ràng, chính là một người thiếp của nhị phòng các ngươi mà còn dám muộn như vậy, Ninh nhị phu nhân không biết xấu hổ còn nói con dâu của bà ấy muộn?
Phan thị cúi đầu không dám nói lời nào.
Đối diện với Ninh đại phu nhân thì nàng ta có chút chột dạ, nàng ta không nghĩ tới Ninh đại phu nhân sẽ tỉnh lại.
Chẳng qua là nàng ta có tình cảm với tướng công mà thôi!
Sắc mặt Ninh nhị phu nhân khó coi một chút, hung hăng trừng mắt nhìn nàng ta một cái.
Nếu không phải nàng ta có chút kỹ năng thêu thùa, chỉ bằng nàng ta mà muốn gả cho nhi tử của mình, trở thành quý thiếp nhi tử của mình sao? Nằm mơ đi!
Lúc này Ninh Hoài Kiệt vịn nhẹ cánh tay Ôn Nhu, dặn dò một câu: "Cẩn thận một chút, có bậc cửa!"
Hai người vượt qua bậc cửa cao rồi đi đến.
Mới là thê của người ta, tối hôm qua Ninh Hoài Kiệt lại có chút phóng túng, Ôn Nhu đi đường đều mất tự nhiên vì đau.
Cho nên Ninh Hoài Kiệt đỡ nàng đi một đường đến đây.
Ôn Nhu cùng Ninh Hoài Kiệt chào hỏi với trưởng bối trong phòng. Ôn Nhu chỉ quen biết vài người, những người sau đều là gọi theo Ninh Hoài Kiệt.
Ninh đại phu nhân nhìn dáng vẻ ân ái của hai phu thê, không khỏi cười: "Hoài Kiệt, Ôn Nhu, tại sao lại thức dậy sớm như vậy? Tối hôm qua không phải nói cho các con ngủ lâu một chút sao?"
Ninh Hoài Kiệt cười nói: "Nhu nhi nằng nặc đòi dậy, nói không thể làm mọi người chờ!"
Nói xong còn nhìn Ôn Nhu một cái, ý như đang trách nàng, nhưng trong mắt lại tràn đầy nhu tình.
Ôn Nhu đối diện với ánh mắt của hắn, nghĩ đến hành vi buổi sáng của người nào đó không muốn dậy sớm, mặt không kiêm chế được mà đỏ lên, nàng dời đi tâm mắt rồi trấn định nói: "Ngày đầu tiên kính trà cho trưởng bối nên không thể thất lết"
Ninh đại phu nhân cười nói: "An Quốc Công phủ dạy bảo rất tốt, chỉ có cô nương của đại gia tộc mới không giống những cô nương bình thường, rất hiểu lễ!"
Phan thị nghe vậy, trên mặt một trận xanh đỏ đen trắng.