Chương 1738: Vẫn Phải Giữ Mặt Mũi Cho Noan Noan
Chương 1738: Vẫn Phải Giữ Mặt Mũi Cho Noan NoanChương 1738: Vẫn Phải Giữ Mặt Mũi Cho Noan Noan
Nàng ta cố ý nhắc đến sách trước, nhắc nhở Bát công chúa, rốt cuộc lúc nãy khi Bát công chúa nhìn thấy số sách đó thì đen mặt lại!
Bây giờ mới thấy một chiếc dao găm mà mặt mày đã hớn hở, có phải dễ thỏa mãn quá rồi không!
Bệnh hay quên cũng quá nghiêm trọng rồi!
Trong giới quý tộc tại đế đô, ai cũng biết Bát công chúa mà Hoàng Thượng sủng ái nhất cực kỳ ghét đọc sách viết chữ.
Nếu quận chúa Tuệ An tặng cả nghiên mực, chắc kế tiếp Bát công chúa sẽ đau lòng chết mất!
Xem nàng còn hảo cảm gì với quận chúa Tuệ An hay không.
Ôn Noãn nhìn nàng ta một cái, nói thẳng: "Không có, nghiên mực và bút lông, ta không tặng cho Bát công chúa."
Hoàng Hà Hi nghe vậy thì bày ra vẻ mặt kinh ngạc: "Nếu quận chúa Tuệ An đã tặng nhiều sách như thế, sao không tặng luôn cả nghiên mực và bút lông? Ta còn tưởng rằng cô muốn Bát công chúa có chí tiến tới! Đừng nói là tặng mấy rương sách bình thường, đến để cho có, ra vẻ thôi đấy chứ?"
Mặt Bát công chúa tối sam lại: "Cam miệng! Noãn Noãn không phải là người như thế! Noãn Noãn biết bổn cung viết chữ đẹp rồi, không cần phải luyện thêm nữa, nhưng lại biết bổn cung thích đọc sách, cho nên mới tặng!"
Tuy rằng tức giận với Thập Thất hoàng thúc, nhưng vẫn phải giữ mặt mũi cho Noãn Noãn!
Hoàng Hằng Hi: "..."
Bát công chúa thích đọc sách?
Đừng nói giỡn!
Toàn bộ kinh thành không ai tinl
Không nghĩ tới Bát công chúa vẫn che chở cho quận chúa Tuệ An.
Ôn Noãn cũng biết Bát công chúa không thích đọc sách, nàng giải thích: "Bát công chúa, hai rương sách này có loại là ta mua từ hiệu sách, cũng có rất nhiều là ta tự mình sao chép, có một số sách thực dụng như y thuật, sách nông nghiệp, khi cần có thể lật xem một chút. Những cuốn sách khác là những cuốn sách giải trí, ở Lan Lăng Quốc, bên cạnh cô cũng không có nhiều người quen thuộc, cũng cần thời gian quen biết bạn mới, có đôi khi buồn, nhớ nhà thì có thể đọc sách, đọc truyện cho đỡ buồn."
Noãn Noãn tự mình sao chép?
Đầu mũi Bát công chúa đau xót, nàng lập tức hiểu ra dụng ý của Ôn Noãn.
Thật sự, ở dị quốc sẽ không có bạn bè bên cạnh, khi buồn nàng phải tìm ai chơi?
Khi không có người ở bên cạnh, chẳng lẽ phải ngồi ủ rũ một ở xó xỉnh nào đó sao?
Nếu như muốn đọc truyện, nàng lại không biết chữ của Lan Lăng Quốc, chắc là muốn tìm vài quyển sách của Nạp Lan Quốc xem cũng khó!
"Noãn Noãn, cô thật tốt! Ta nhất định sẽ đọc hết số sách này!"
Ôn Noãn cười nói: "Không chỉ có là ta, tỷ tỷ của ta và mấy người đường tỷ, Đình Nhã tỷ tỷ, Tử Vận tỷ tỷ, Thập Thất ca, Thất hoàng tử, thế tử An Thân Vương, thế tử Ninh Vương, mấy ngày nay đều biên soạn viết rất nhiều kịch nói, mấy ngày nay chúng ta mất ăn mất ngủ chép sách! Để đưa cho Bát công chúa giải buồn!"
Bát công chúa lại nhìn về phía những người khác: "Mọi người thật tốt! Mọi người yên tâm, ta nhất định sẽ xem những cuốn sách mọi người chép!"
Ôn Nhu cười nói: 'Nếu như Bát công chúa đọc xong rồi mà còn muốn đọc tiếp thì có thể viết thư trở về, chúng ta sẽ chép rồi gửi cho Bát công chúa!"
Lương Tử Vận: "Chỉ cần Bát công chúa thích xem, mỗi tháng chúng ta đều có thể gửi cho Bát công chúa mấy quyển!"
Ôn Hinh: "Đúng vậy, dù sao mỗi tháng đều sẽ có thương đội, cũng không phải là việc khó! Bát công chúa thích xem gì thì cứ nói cho chúng ta biết là được! Ta còn viết một số công thức làm bánh, Bát công chúa sai người bên cạnh làm cho cô ăn!"
Lâm Đình Nhã: "Ta cũng có viết một ít cách dưỡng hoa, Bát công chúa cũng có thể dưỡng hoa để giải tỏa nhàm chán!"
Bát công chúa rất cảm động, lo lắng mình sẽ khóc, nàng nói đùa: "Xem ra ta đến Lan Lăng Quốc còn bận hơn ở Nạp Lan Quốc! Có quá nhiều thứ cần phải học!"
Hàn Canh Du cười nói: "Món quà của Tuệ An quận chúa cùng vài vị rất dụng tâm! Canh Du thật sự hổ thẹn, nếu biết sớm thì cũng đã sao chép vào quyển sách cho Bát công chúa giải buồn!"
Nàng vốn dĩ cho rằng Bát công chúa và Tuệ An quận chúa có mối quan hệ tốt là bởi vì tính cách hợp nhau, xem ra, cũng không chỉ có là hợp tính cách.
Tuệ An quận chúa là người đối xử chân thành và tình cảm với bạn bè của mình!