Chương 1740: Một Người Là Đủ Rồi
Chương 1740: Một Người Là Đủ RồiChương 1740: Một Người Là Đủ Rồi
Lần này Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên sẽ hộ tống Bát công chúa tới Lan Lăng Quốc mới trở về.
Đồng hành còn có Lưu Khải, cấm vệ quân, Hồng Lư Tự Khanh, và hai vị thái y trong Thái Y Viện, hơn nữa còn có cung nữ, hộ vệ, ma ma hồi môn của Bát công chúa, cũng gần một ngàn người!
Hồng trang mấy chục dặm.
Nhưng cũng không có bao nhiêu người hâm mộ.
Bá tánh trong kinh thành đều đưa tiễn mấy chục dặm.
Đứng trên cao, Hoàng Thượng nhìn đội ngũ đang xa dần, hai mắt đỏ hoe.
Đời này ông ấy sinh được nhiều con, nhưng người sống sót thì không nhiều, hiện tại người ở bên cạnh ông lại càng ít.
Bây giờ ngay cả nữ nhi mà mình yêu thương nhất cũng đã đi lấy chồng, có khả năng cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại nhau.
Lý công công nhìn đội ngũ càng lúc càng đi xa cũng đỏ đôi mắt.
Tiên đế thật là hồ đồ!
Sao lại có thể đồng ý cuộc hôn nhân này chứ!
Hoàng Thượng đột nhiên nói: "Truyền chỉ xuống, về sau công chúa của Nạp Lan Quốc sẽ không bao giờ phải rời xa quê hương để gả tới nước khác nữa!"
Một người là đủ rồi!
"Vâng!"
Đội ngũ xuất giá vẫn luôn đi ra kinh thành, bá tánh trên đường biết là Bát công chúa xuất giá, đều quỳ xuống cung tiên: "Bát công chúa cát tường, cung tiễn Bát công chúa xuất giái"
Đương kim Hoàng Thượng nhân đức, cuộc sống của bá tánh mấy năm qua tốt hơn rất nhiều! Đặc biệt là lúa nước cùng và tiểu mạch có sản lượng ngàn cân một mẫu, hai năm qua không còn bá tánh chết vì đói.
Những gia đình nghèo nhất thì cũng chỉ là ăn không đủ no, chứ không phải là ăn bữa này thì không có bữa sau.
Cho nên các bá tánh đều cảm thấy Hoàng Thượng là một vị Hoàng Thượng tốt, Tuệ An quận chúa đem phương pháp gây giống cống hiến ra ngoài cũng là quận chúa tốt!
Cho nên bọn họ gặp được công chúa xuất giá, chỉ cần đi ngang con đường nào thì con đường đó đều có thôn dân chạy ra quỳ trên đất, hô to: "Bát công chúa cát tường, cung tiên Bát công chúa!"
Tuy rằng những lời này đã có quan viên địa phương nhắc nhở thôn trưởng từ trước, khi gặp công chúa xuất giá thì phải làm như vậy.
Nhưng đó chỉ là nói nếu gặp thì làm như vậy, đối với rất nhiều bá tánh mà nói, bọn họ không phải là bá tánh hoàng thành, người dân trong thôn nhỏ, khi quý nhân ra cửa đều là có thể trốn tránh thì sẽ trốn, tình nguyện trốn ở trong nhà cũng không ra khỏi cửa xem náo nhiệt, miễn cho rước họa vào người.
Hiện tại các thôn đều thu được tiếng gió, già trẻ lớn bé trong thôn đều chạy ra quỳ gối bên đường hô lớn cung tiễn Bát công chúa!
Đội ngũ xuất giá đã đi được nửa ngày, bọn họ đã đi qua vài thôn.
Nhưng không có một thôn nào là không xuất động toàn thôn!
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên ngồi chung xe ngựa, Bát công chúa và An Bố Nhĩ tất nhiên cũng ngồi chung một chiếc xe ngựa. On Noãn xoa xoa cái bụng khó chịu, lại cảm thấy say xe, vì thế vén rèm liếc nhìn đám người đang quỳ hai bên đường, không khỏi cảm thán: "Hoàng Thượng rất được lòng dân!"
Hiếm khi có dịp chỉ có hai người ở chung, Nạp Lan Cẩn Niên từ khi lên xe ngựa vẫn luôn nắm tay của Ôn Noãn, hắn không bỏ qua động tác xoa bụng của nàng, biết nàng lại bắt đầu say xe, phân tán một chú ý cũng tốt.
Hắn cũng làm theo Ôn Noãn, vén màn xe lên, nhìn bên ngoài một cái, sau đó ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt mềm mại của nàng.
Tiểu nha đầu thật đẹp -!
Vẻ mặt của Nạp Lan Cẩn Niên không còn nghiêm nghị như trước, khuôn mặt hắn dịu dàng, bây giờ trông hắn càng đẹp hơn: "Đây đều là công lao của muội!"
Không có tiểu mạch cùng lúa nước mẫu sản ngàn cân xuất hiện, hoàng huynh muốn làm rạng danh thiên cổ thì cũng phải mất rất nhiêu năm.
Cho nên đây đều là công lao của nàng.
Hiện tại hầu hết tham quan ở Nạp Lan Quốc đều bị xử trí, trở nên mạnh mẽ hơn từng ngày.
Đã loại bỏ được u ác tính, loạn trong đã được dẹp, quan văn quan võ mới đều đã xuất hiện, cũng không sợ tứ quốc nhìn chằm chằm vào quốc gia của họ như hổ rình mồi.
Tất cả là vì sự xuất hiện của nàng, khiến cho việc mà hắn và hoàng huynh cho rằng phải mất ít nhất mười năm mới làm được thì hiện tại đã hoàn thành trước thời hạn!