Chuong 1755: Khong Hop Khi Hau
Chuong 1755: Khong Hop Khi HauChuong 1755: Khong Hop Khi Hau
Đế Quân Hiền chỉ nghĩ cướp đi Tuệ An quận chúa, mặc dù hắn ta rất muốn giết Nạp Lan Cẩn Niên, nhưng không vội, hắn ta càng muốn nhìn xem sau khi mình cướp đi Tuệ An quận chúa, làm Nạp Lan Cẩn Niên tận mắt nhìn thấy Tuệ An quận chúa trở thành nữ nhân của chính mình thì hắn sẽ có phản ứng gì!
Chắc chắn sẽ rất xuất sắc!
Đế Quân Hiền lại suy nghĩ mấy đối sách, sau đó cảm thấy không có sai sót gì, lúc này trời đã sắp sáng, hắn ta mới đi ngủ.
Bắt đầu từ ngày mai, hắn ta không cần phải đi theo bọn họ nữa mà trực tiếp đi đến Hướng Lĩnh bố trí, chờ bọn họ đưa tới cửa là được.
Kế tiếp lại chạy ba ngày đường, cuối cùng bọn họ cũng đã đến huyện An Phong của Bắc Minh quốc.
Bời vì huyện An Phong là một huyện nhỏ ở biên cảnh, là pháo đài giao thông, cho nên người tương đối đa dạng, người quốc gia nào cũng đều có thể nhìn thấy.
Lúc bọn họ đến huyện An Phong thì trời đã tối, nhưng cũng không tính là quá muộn, đoàn người còn chưa ăn cơm tối.
An Bố Nhĩ đã sớm phái người đến bảo người trong phủ chuẩn bị bữa tối.
Mọi người đã đói bụng từ sớm, cho nên vừa xuống xe ngựa rửa mặt, chải đầu một chút là lập tức ngồi xuống ăn cơm tối.
Ôn Noãn, Nạp Lan Cẩn Niên và Bát công chúa, An Bố Nhĩ ngồi một bàn.
An Bố Nhĩ biết Bát công chúa thích ăn cá nên chọn một miếng bong bóng cá non mềm nhất bỏ vào chén của nàng: "Cá này rất tươi ngon, chỉ có huyện An Phong mới có, Nguyệt Nhi nàng nếm thử đi."
Mấy ngày này hai người chung đụng nhiều hơn, An Bố Nhĩ đã đổi xưng hô từ Bát công chúa thành Nguyệt Nhi.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng là lập tức gắp một đũa thịt cá cho Ôn Noãn.
Ôn Noãn thích ăn phần thịt lưng cá, chê phần thịt ở bong bóng cá quá béo, cho nên hắn gắp một đũa đã gắp gần một nửa phần thịt lưng cá bỏ vào trong chén của Ôn Noãn.
Bát công chúa đã đói bụng từ sớm, nói một tiếng cảm ơn rồi cúi đầu ăn.
Chỉ là miếng thịt cá vừa mới bỏ vào trong miệng, nàng bỗng cảm thấy một mùi tanh tràn ngập đầu lưỡi, sau đó dạ dày của nàng nổi lên sông cuộn biển gầm, nàng vội vàng che miệng chạy ra ngoài.
An Bố Nhĩ đang chuẩn bị gắp một miếng thịt cá nữa cho Bát công chúa, thấy vậy thì hoảng sợ, vội vàng buông đôi đũa chạy theo: "Nguyệt Nhi."
Cung nữ Thanh Mai bên người Bát công chúa đã cầm một cái thau đồng đưa cho nàng, Bát công chúa ôm thau đồng trực tiếp nôn ra.
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên cũng buông đôi đũa xuống, hai người nhìn thoáng qua nhau.
Ôn Noãn đứng lên: "Ta đi xem thử."
Ôn Noãn lo lắng Bát công chúa không hợp khí hậu, mặc dù suốt chặng đường chưa từng không hợp khí hậu, nhưng mà khí hậu mỗi địa phương là không giống nhau, không phải sao?
Huống chỉ liên tục lên đường, cơ thể mệt nhọc sẽ làm sức đề kháng của con người kém đi.
Nạp Lan Cẩn Niên biết bản lĩnh của Ôn Noãn, bèn gật đầu.
Ôn Noãn nhanh chóng đi về hướng Bát công chúa.
Nạp Lan Cẩn Niên lấy ngân châm ra, cắm vào thịt cá thử xem có độc hay không, ngân châm không thay đổi màu sắc. Hắn lại gap một đũa nếm thử, thịt cá rất tươi ngon, không có mùi lạ gì.
Đây là cá mắt đỏ, đặc sản chỉ có ở vùng này, cực kỳ quý hiếm, hơn nữa sau khi vớt lên bờ, cũng không nuôi dưỡng được, ở kinh thành cũng không thể ăn hàng tươi mới.
Xem ra có lẽ Tiểu Bát là bị không hợp khí hậu.
An Bố Nhĩ ở bên người Bát công chúa, lo lắng mà vỗ lưng giúp nàng, nhìn thấy Bát công chúa là sau khi ăn miếng cá kia thì nôn khan, hắn vô cùng hối hận: "Đều tại ta, không nên gắp cá cho nàng, thế nào rồi?"
Cuối cùng Bát công chúa cũng nôn xong.
Ôn Noãn lấy chén trà trên tay Thanh Mai đưa cho Bát công chúa: "Bát công chúa, súc miệng một chút đi."
Bát công chúa tiếp nhận chén trà, súc miệng, sau đó thở dài một hơi: "Không có việc gì, cá kia là cá gì, quá †anhl"
Tanh?
Vừa rồi Ôn Noãn cũng nếm một miếng, rất tươi ngon mài
"Không có! Rất tươi! Bát công chúa, có lẽ cô không hợp khí hậu rồi, ta bắt mạch giúp cô." Ôn Noãn trực tiếp đặt tay lên mạch đập của Bát công chúa.
"Không có việc gì, ta cảm thấy cá kia khó ăn hơn cá ta ăn ngày thường. Mùi tanh kia ta thật sự chịu không nổi."