Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 177 - Chương 179: Hỏi Chuyện

Chương 179: Hỏi Chuyện Chương 179: Hỏi ChuyệnChương 179: Hỏi Chuyện

Hai người xám xịt ra khỏi nha môn.

Ôn Gia Thụy rất là hối hận: "Miếng đất hoang kia mấy năm nay đều không có người mua, tại sao đột nhiên đã bị người mua? Sớm biết thế thì ngày đó cha nên mua thêm vài mẫu."

Ôn Noãn cũng có chút thất vọng, nàng đã quy hoạch tốt tất cả miếng đất hoang ấy.

Nhưng chuyện này đã trở thành sự thật, cũng không có cách nào, nàng lắc lắc đầu: "Thôi quên đi, khi đó cũng không có nhiều bạc như vậy. Chúng ta đi tìm người môi giới nhìn xem có ai bán ruộng cùng cửa hàng không!"

Nàng muốn nhanh chóng mua cửa hàng, mở xưởng rồi kiếm bạc! Mục tiêu là ba vạn lượng!

"Được." Ôn Gia Thụy gật gật đầu.

Nạp Lan quốc có pháp luật, dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của Thiên tử, dù là đất hoang không chủ cùng đỉnh núi cũng đều do nha môn địa phương bán cho dân một cái quyên sử dụng.

Có quyền sử dụng rồi thì dân chỉ cần giao thuế má được quy định mỗi năm cho triều đình, như vậy là có thể dùng cả đời, thậm chí truyền lại cho đời đời.

Nhưng mà cũng có người không thích gặp gỡ người nha môn, mà là đi tìm người trung gian người môi giới tới mua.

Nhưng nếu muốn mua tảng lớn thổ địa vẫn là nên đi tới nha môn mua trực tiếp sẽ có lãi hơn, chỉ mất chút phí công việc.

Người chủ phải trả cho người môi giới tiền thuê, ở triều đại tiền thuê đều rất đắt, mỗi một cuộc giao dịch phải rút ra từ một đến hai thành. Cứ xem bức họa vừa rồi của nàng bị trừ mất 700 lượng tiền phí là biết.

Nhưng mà nha môn không bán cửa hàng, mà đều là đất hoang cùng đỉnh núi không có chủ.

Cho nên nếu bá tánh muốn lén mua bán đồng ruộng, cửa hàng đều sẽ giao dịch với người môi giới.

Hai người rời khỏi nha môn, lại thay đổi tuyến đường đi tìm người môi giới.

Âu Dương Hoài An đang đi ra từ bên trong, thấy một bóng dáng quen thuộc rời đi, hắn ta dừng lại một chút, xác định bản thân không hề nhìn lầm, sau đó đi hỏi cấp dưới ở nha môn: "Hai cha con vừa rồi tới nơi này là có chuyện gì?"

Quan sai lại không nghĩ tới huyện lệnh đại nhân sẽ hỏi chuyện này, kinh ngạc một chút vội nói: "Bọn họ là đến mua đất hoang cùng đỉnh núi."

"Ồ? Mua được chưa? Bọn họ muốn mua đất hoang cùng đỉnh núi nào?" Âu Dương Hoài An tùy ý hỏi.

"Không mua được, bọn họ muốn mua chính là..."

Âu Dương Hoàn An nghe xong lời này vẻ mặt có chút không rõ ràng, nàng lại muốn mua chút đất hoang cùng tòa núi kia?

"Đại nhân quen biết hai người kia sao?"

"À, lần trước hai người bọn họ bị tiểu nhị Trân Bảo Các tìm người cướp đồ, đúng lúc bị ta gặp phải." Âu Dương Hoài An nói xong thì đi.

Sau khi Âu Dương Hoài An đi rồi, huyện thừa lại đi tới: "Đại nhân vừa hỏi ngươi cái gì?"

Quan sai lại trả lời.

Huyện thừa thấy có chút kỳ lạ: "Đại nhân quen biết hai người kia?"

Hai người kia muốn mua tòa sơn mạch kia? Kia không phải là núi đá sao? Bọn họ mua để làm gì?

Huyện thừa có quen biết với Ôn Gia Phú, biết Ôn Gia Thụy chính là tứ đệ của Ôn Gia Phú, mà ông ta nhận ra được Ôn Gia Thụy, bởi vì trên mặt Ôn Gia Thụy có vết sẹo khiến người khác có ấn tượng khắc sâu.

Vấn đề này quan sai cũng không lắm miệng hỏi, dù sao thì huyện lệnh đại nhân ở trong lòng bọn họ vẫn rất là bình dị gân gũi, hơn nữa lại trẻ tuổi, không hề kiêu ngạo một chút nào .

Âu Dương Hoài An vì mau chóng hiểu biết toàn bộ huyện, hắn ta còn không hề kiêu ngạo, mà quan hệ thân thiết với mọi người trong nha môn, ngay cả bà tử quét tước đều có thể nói chuyện vài câu, biết heo nhà bà ta lần trước sinh được tám con heo nhỏ.

"Huyện lệnh đại nhân nói, lân trước Lôi đại nhân bắt vê mấy tên du côn chính là cướp của hai cha con nhà kia."

Lôi đại nhân, chính là Lôi Lập, hộ vệ đắc lực của Âu Dương Hoài An có võ nghệ cao cường.

Lần trước hắn ta bắt được mấy tên du côn cùng tiểu nhị Trân Bảo Các cướp bóc ngọc thạch nguyên thạch của người khác, việc này ông ta có biết đến.

Huyện thừa đại nhân hỏi vài câu, phát hiện không phải hỏi ve mình nên không hỏi lại nữa.
Bình Luận (0)
Comment