Chuong 1812: Det Hoa Tren Gam
Chuong 1812: Det Hoa Tren GamChuong 1812: Det Hoa Tren Gam
Vương Kiêu là người của tiên hoàng, hiển nhiên biết khi Nạp Lan Cẩn Niên được ba tuổi, tiên hoàng đã có ý định để Nạp Lan Cẩn Niên kế thừa ngôi vị Hoàng đế, chỉ là tiên đế băng hà quá sớm.
Nhưng mà, ông cho rằng ý của đương kim hoàng thượng cũng giống vậy, vả lại vào lúc ông còn ở phủ Hoài Nam vương, ông có nghe nói về chuyện di chiếu một lần, cũng không biết là thật hay giả, hơn nữa cũng không biết di chiếu kia đang ở trong tay ai.
Dù sao là thật hay giả cũng được, cả đời của ông đã bảo vệ đất nước này, hiển nhiên sẽ tiếp tục bảo vệ!
Vương Kiêu cưỡi ngựa chạy đến bên ngoài Thập Lý Đình, nơi này đã có mấy người chờ ông.
Vừa thấy ông ấy xuất hiện, đám người kia đã lập tức thi lễ sau đó cưỡi ngựa đuổi theo.
Đêm càng ngày càng khuya, đại quân ở trong đêm tối rời khỏi kinh thành một cách im hơi lặng tiếng, đi về phía Đông Tây Bắc.
Bọn họ không hành quân cùng nhau, mà phân tán ra, người thì lên núi, người thì xuống nước
Những ngày bận rộn nhanh chóng trôi qua, Ôn Noãn lại bận thêm vài ngày là đã đến ngày mùng chín tháng sáu, là ngày Ôn Thuần đón dâu.
Giờ lành vừa đến, Ôn Thuần đã đạp giờ lành, đưa Lương Tử Vận vào cửa.
Của hồi môn của Lương Tử Vận không nhiều giống như Ôn Nhu và Ôn Hinh, dù sao khi ấy Ôn Nhu và Ôn Hinh được cả hậu cung và quan viên triều đình cho của hồi môn, còn nàng ấy cũng chỉ có của hồi môn trải dài mượn dặm, vả lại phủ An quốc công cho sính lễ khá nhiều, vì vậy cũng đã đủ khiến những nữ tử trong kinh thành vô cùng thèm muốn.
Sau khi bái xong thiên địa không bao lâu, Hoàng thượng đã truyền thánh chỉ đến.
Mọi người lại lộn xộn chạy ra ngoài nhận thánh chỉ.
Lâm công công vui vẻ đi vào An quốc công phủ, dùng giọng nói âm nhu lớn tiếng nói: "Trưởng tử Ôn Thuần của An quốc công tiếp chỉ!"
Toàn bộ mọi người đều quỳ xuống.
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Trưởng tử Ôn Thuần của An quốc công, học rộng tài cao, văn võ song toàn, có cách trị quốc, là trụ cột của đất nước, thánh nhân quảng vận, thiên địa vạn vận ai cũng tôn hiền, nay thuận theo ý trời ban thưởng cho trưởng tử của phủ An quốc công làm thế tử của phủ An quốc công, cha truyền con nối. Khâm thử!"
"Thế tử còn không tiếp chỉ?" Lâm công công cười nói.
Ôn Thuần vội đứng dậy, hai tay nhận lấy thành chỉ: "Tạ ơn Hoàng thượng long ân, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tue, vạn vạn tuết"
Mọi người nhìn Ôn Thuần hâm mộ, trong lòng nghĩ người ở phủ An Quốc công thật sự rất được lòng vua.
Gả nữ nhi, Hoàng thượng tặng của hồi môn!
Nhi tử lấy vợ, Hoàng thượng lại tới dệt hoa trên gấm!
Quả thật từ xưa đến nay cũng chỉ có một người được như vậy.
Ôn Gia Thụy mỉm cười nói với Lâm công công: "Lâm công công mời, hôm nay là ngày vui của khuyển tử, mời công công vào uống che rượu mừng!"
Lâm công công mỉm cười cung kính đáp lời: "Ta còn phải hau hạ Hoàng thượng, ly rượu mừng này không thể uống được. Hoàng thượng còn chờ ta nữal" Ôn Noãn nghe vậy đã biết có lẽ Hoàng thượng sẽ lén đến đây uống rượu mừng, nàng vội trả lời: "Chuyện của Hoàng thượng là chuyện lớn, chúng ta cũng không làm chậm trễ Lâm công công, chén rượu mừng này đương nhiên sẽ giữ cho đến khi Lâm công công có thời gian đến uống!"
Lâm công công biết Ôn Noãn đã nghe hiểu ý của ông ấy, nên ông ấy cười nói: "Ha ha, được! Vậy ta trở về phục mệnh trước."
Nói xong, Lâm công công lần lượt chào hỏi Hàn Thủ Phụ cùng các quan đại thần khác, sau đó vội vàng rời khỏi phủ An Quốc công.
Lâm công công là người được Hoàng thượng tin tưởng, cho dù là Thủ phụ đại nhân cũng không dám đắc tội, nhưng ông ấy vẫn luôn khiêm tốn, khiến cho những người khác cũng có tình cảm vô cùng tốt đối với ông ấy.
Lúc này Hoàng thượng đang ở trong một chiếc xe ngựa bình thường chờ ở bên ngoài phủ An quốc công.
Ông nghĩ đến việc muốn đến uống rượu mừng, nhưng mà không muốn cho thần tử biết, dù sao cũng đến phủ An quốc công ăn cơm, nhưng ăn với thần tử thì không thoải mái lắm.
Hoàng thượng ăn không đủ nol
Cho nên ông phải lén đến.
Ôn Noãn chờ sau khi Lâm công công rời khỏi thì cũng cho người đi theo ra ngoài, sau đó lặng lẽ dẫn Lâm công công cùng Hoàng thượng đến một khách viện.