Chương 184: Có Tiền Liên Thích Làm Gì Thì Làm 1
Chương 184: Có Tiền Liên Thích Làm Gì Thì Làm 1Chương 184: Có Tiền Liên Thích Làm Gì Thì Làm 1
Mười lăm phút trôi qua, Phan Thế Xương mang theo Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy đi tới một gian cửa hàng trong huyện.
"Cửa hàng trong huyện hay cạnh tranh nhau, rất ít có người bán, còn cho thuê thì tương đối thường thấy hơn. Chỉ có phố này thường xuyên có cửa hàng bán ra, gian cửa hàng này có giá ba trăm lượng."
Ôn Noãn liếc mắt đánh giá cửa hàng một cái, không lớn, chỉ khoảng năm mươi mét vuông, không có hậu viện, nửa cũ nửa mới, vẫn còn có thể sử dụng.
Ôn Gia Thụy nhìn cửa hàng rất vừa lòng: "Giá cả này không khác gì giá cả ở trên trấn trên."
"Ta nói này, con phố này không hề thịnh vượng! Toàn bộ việc làm ăn của những cửa hàng trên phố này đều không phát triển! Cửa hàng này được rao bán đã một tháng cũng không có người mua, mọi người đều biết phố này không phát triển. Ta thấy các ngươi đừng nên mua! Nếu không thì rất nhanh lại tìm ta để bán nó."
Ôn Noãn nói muốn đến xem, hắn mới dẫn hai cha con bọn hắn đến xem.
Trong lòng Ôn Noãn lại nhìn thấy cửa hàng bên cạnh kia vô cùng lớn, cửa hàng có hai tầng, hai gian cửa hàng vừa lúc ở cạnh nhau.
"Phan thế bá, gian cửa hàng bên cạnh kia cũng bán sao?"
"Đúng vậy, cửa hàng kia là tửu lầu, đã rao bán hai tháng đều không bán được. Chủ tiệm chào giá 1. 500 lượng. Đừng nghĩ rằng như thế là rẻ, tửu lầu này mới xây dựng được ba năm, đã thay đổi bốn năm người chủ rồi, không có một người chủ nào có thể làm lâu dài. Tửu lâu kia ban đầu có giá bốn nghìn lượng, giá cả hiện tại là 1. 500 lượng, cháu nói có phải lỗ lớn hay không?"
"Chúng ta đi xem đi!" Ôn Noãn nghe xong càng muốn đi xem.
"Được." Vốn dĩ Phan Thế Xương không cho rằng bọn họ có 1. 500 lượng để mua tửu lầu lớn như vậy, loại tửu lâu này đều chỉ có đại phú thương trong thành mới có thể cân nhắc.
Chỉ là trong thành đã có vài phú thương đã mua qua, đều không kinh doanh được.
Nhưng dẫn bọn hắn đi xem thì không có vấn đề gì.
Bởi vì ở bên cạnh nên đi vài bước là đến, Phan Thế Xương lấy ra chìa khóa mở cửa, để cho bọn họ đi vào.
Bên trong tửu lầu được phủ kín, vừa thấy là biết đã để đó không dùng rất lâu rồi. Nhưng tất cả trang hoàng đều rất mới.
Phan Thế Xương mang theo hai người tham quan một chút, tửu lầu này là mang một tòa nhà có hai hậu viện, vô cùng lớn, một tầng phía dưới của cửa hàng rộng khoảng một ngàn mét vuông, hai tâng trên dưới có khoảng hai ngàn mét vuông, đấy là còn chưa tính hai mặt sân phía sau.
Tửu lầu này còn to hơn tửu lầu của đại phòng!
Có thể là bởi vì nó nằm ở con phố không tính phồn vinh của huyện thành, tới cửa hàng của phố này mua đồ đều là bá tánh bình thường, đồ ăn của tửu lâu này chắc là cũng không có gì đặc sắc, cho nên việc làm ăn của tửu lầu không phát triển,
Chào giá 1. 500 lượng, giá cả này ở huyện thành thì đúng thật là rất thấp, dù sao thì nơi này chính là huyện thành, không phải một ít trấn nhỏ có thể so sánh được. Ngày thường trứng gà còn bán hai văn một quả, đến chợ phiên thì trứng gà ít nhất cũng phải bán ba văn hai quả.
Ôn Noãn: "Tửu lầu này rất có lời."
"Tửu lầu này nhìn thấy có lời, nhưng mà phong thuỷ cửa hàng này không tốt, không Phát Tài! Tất cả các cửa hàng trong phố này phong thuỷ đều không tốt, không Phát Tài! Cho nên phố này có nhiều cửa hàng bán nhất, đã từng xuất hiện tình huống trong một tháng mà có mười lăm gian cửa hàng được rao bán. Ta đề nghị các ngươi không nên mua cửa hàng ở con phố này. Chờ đường phố khác có cửa hàng bán thì ta lại báo cho các ngươi." Phan Thế Xương nói hết những chuyện mà hắn biết.