Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1831 - Chương 1838: Truyền Thiện

Chương 1838: Truyền Thiện Chương 1838: Truyền ThiệnChương 1838: Truyền Thiện

Có một năm nam bắc Nạp Lan quốc có rất nhiều thiên tai, rất nhiều nơi đều không có thu hoạch, quốc khố triều đình lại trống rỗng, triều đình cũng chỉ có thể chuẩn bị ra một bộ quần áo mùa đông cho binh lính. Còn bạc thì đều dùng để cứu tế.

Lúc ấy Quách gia đã bán mấy cái thôn trang, chuẩn bị một ít bạc đặt mua quần áo mùa đông cho bọn lính.

Cho nên rất nhiều binh lính trong quân đều mang ơn đội nghĩa đối với Quách gia.

Nhưng mà sau đó, hoàng huynh có trả lại số bạc đó cho Quách gia, Quách gia lại không cần, nên lấy hình thức ban thưởng bồi thường cho Quách gia.

Nạp Lan Cẩn Niên cảm thấy bán thôn trang là giả, có khi những thôn trang đó vẫn là của Quách gia.

Khi đó, hắn còn nhỏ, hàng năm không ở trong kinh thành mà đi học tập khắp nơi, dã tâm của Quách gia cũng không hề hiển lộ ra ngoài.

Sau đó hắn tiến vào trong quân, mới mơ hồ phát hiện tâm làm phản của Quách gia .

Cho nên cụ thể Quách gia bán những thôn trang nào, Nạp Lan Cẩn Niên cũng không biết.

Nạp Lan Cẩn Niên suy đoán, có khi quốc khố của tiền triều được giấu ở trong thôn trang mà Quách gia bán đi trên danh nghĩa nhưng thực tế vẫn là của bọn họ.

Cho nên cần tra xem trong trăm năm nay, Quách gia đã bán đi những thôn trang, cửa hàng nào, sau đó lại từ trong sổ sách tìm ra chứng cứ những thôn trang cửa hàng đó thật ra vẫn là của Quách gial

Nạp Lan Cẩn Niên nói ra suy đoán trong lòng hắn:

"Cho nên, nếu các ngươi phát hiện những thôn trang đã bán đi, đặc biệt là thôn trang có tiền lời cực tốt được ghi chép lại trong sổ sách thì đều trình đi lên cho bổn vương nhìn xem."

"Dại"

Mấy người vẫn luôn sắp xếp lại đến giờ ăn cơm trưa, mới sắp xếp lại ra được thôn trang cùng cửa hàng khác nơi trên cả nước của Quách gia đã bán đi trong vòng trăm năm.

Tổng cộng hơn ba mươi cái. Trong đó gần kinh thành đã chiếm mười mấy cái.

Quách gia thật sự là nhà lớn nghiệp lớn.

Trong toàn bộ sản nghiệp tại Nạp Lan quốc, cửa hàng, thôn trang lớn lớn bé bé đã có gần trăm cái!

Nhưng mà có vài cái là của hồi môn của con dâu được cưới vào Quách gia.

Rất nhiều thế gia trăm năm đều có một ít nội tình, mọi người cũng không quá kinh ngạc.

Sau khi sắp xếp xong thì muốn xem những cái nào là thật sự bán đi, những cái nào là giả bán.

Lúc này đã tới thời gian ăn cơm rồi, Nạp Lan Cẩn Niên không lên tiếng, mọi người cũng không dám nói đi ăn cơm.

May mắn lúc này Cẩn Vương phủ đưa cơm trưa tới cho Nạp Lan Cẩn Niên .

Nạp Lan Cẩn Niên mới kinh ngạc phát hiện đã đến giờ ăn cơm.

Nạp Lan Cẩn Niên thấy hộ vệ Cẩn Vương phủ tới đưa hộp đồ ăn là biết là Ôn Noãn bảo người đưa cơm đến Cẩn Vương phủ.

Hắn nói với mấy người Thuận Thiên phủ doãn: "Da đến giờ cơm trưa, dùng bữa trước đã."

Đại Lý Tự Khanh cùng Hình Bộ thượng thư thở dài nhẹ nhõm một hơi, bụng đã kêu đói từ sớm.

Có trời mới biết bọn họ đi vào triều sớm từ lúc trời còn chưa sáng, đều là sau khi hạ triêu thì mới hồi phủ dùng bữa, sau khi ăn xong cơm sáng, nếu mà nha môn có việc cần phải xử lý, mới về nha môn xử lý. Hôm nay sau khi hai người hạ triều, vừa mới về đến phủ de của mình, còn chưa kịp dùng bữa, người trong nha môn đã tới truyền lời nói công công trong cung Hoàng Thượng đến nha môn truyền lời, bảo bọn họ đến Thuận Thiên Phủ tra chuyện quốc khố bạc của tiền triều.

Quốc khố của tiền triều đang ở đâu chính là chuyện lớn, đặc biệt là trong lúc tình cảnh hiện tại của Nạp Lan quốc, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tứ quốc đồng thời tấn công. Có số bạc kia, tốt xấu gì thì Nạp Lan quốc cũng có thể kéo dài được một chút.

Thuận Thiên phủ doãn nhanh chóng nói với sư gia: "Bảo người truyền thiện!"

Đại Lý Tự Khanh dùng khẩu hình miệng nói với sư gia: "Nhanh lên!"

Dù sao thì một lát nữa Cẩn Vương ăn xong rồi, nếu bọn họ mới chỉ ăn được một nửa, thì vẫn phải buông chén đũa, rồi cùng bận việc với Cẩn Vương.

Những người đã từng làm việc với Cẩn Vương đều biết, một khi Cẩn Vương bận rộn chuyện quan trọng thì chẳng phân biệt ngày đêm, chỉ sau khi đã xong rồi, mới để người nghỉ ngơi.

"Dạ!" Sư gia nhanh chóng đi bảo người bày thiện.
Bình Luận (0)
Comment