Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1836 - Chương 1843: Đồng Ý

Chương 1843: Đồng Ý Chương 1843: Đồng ÝChương 1843: Đồng Ý

Vốn dĩ Ngô Tịnh Mỹ là người tương đối hiếu động, nàng không có ý kiến đối với việc đi chơi, nhưng nàng lo lắng Ôn Noãn bận rộn liền nói: "Ta không có ý kiến, nhưng mà hôm nay muội không bận việc sao?"

Ngô Tịnh Mỹ đang nghĩ tới việc học cưỡi ngựa với Ôn Noãn, ở trong nhà, mẫu thân nàng nói tính tình của nàng quá ngông cuồng hoang dã, lá gan quá lớn, không dám để nàng học.

Thế tử An Thân Vương nghe vậy thì khóe miệng không tự chủ được cong lên: "Nếu như Tuệ An quận chúa bận, chúng ta cũng có thể mang các cô đi. Ôn nhị công tử, đúng không?!"

Ôn Noãn: '..."

Ôn Hậu: "..."

Noãn nhi bận, chẳng lẽ bản thân hắn không bận sao?

Hắn cũng là người có chức quan, được không?

Hơn nữa gần đây hắn thật sự rất bận: "Hôm nay ta không rảnh, phải về nha môn."

Ôn Noãn cười như không cười nhìn thế tử An Thân Vương, sau đó cười nói: "Hai ngày nay ta không bận lắm, ta cũng đang muốn tranh thủ dẫn các tỷ đi thôn trang chơi. Nhị đường tỷ, tam đường tỷ, nếu không hôm nay chúng ta đi cưỡi ngựa nhé?”

Ôn Thiến lắc đầu: "Ta không biết cưỡi ngựa nên không đi, các muội đi chơi đi!"

Ôn Linh chần chờ một lúc: "Ta cũng không biết cưỡi ngựa."

Chỉ là nàng cũng muốn học cưỡi ngựa!

Trong kinh thành có rất nhiều nữ tử đều biết cưỡi ngựa.

Thất hoàng tử cười nói: "Không biết cũng không sao, học là được! Ta dạy cho cô! Hơn nữa trường đua ngựa bên kia cũng có người dạy."

Ngô Tịnh Mỹ cũng nói: "Đúng vậy, ta cũng không biết cưỡi đâu, ta cũng đang chuẩn bị học - không biết cưỡi ngựa, ra ngoài nhất định phải ngồi xe ngựa, không tiện cho lắm."

Khi còn nhỏ ra ngoài còn có thể cưỡi trâu, nhưng hiện tại mẹ nàng cũng không cho nàng cưỡi trâu nữa.

Ôn Noãn giải quyết dứt khoát: "Vậy chúng ta cùng đi! Trần Hoan, ngươi trở về lấy giúp chúng ta một ít quần áo cưỡi ngựa."

Ôn Noãn nhìn về phía Ôn Nhu cùng Ôn Hinh: "Đại tỷ phu, đại tỷ, nhị tỷ, cùng nhau chứ?"

Ôn Nhu, Ninh Hoài Kiệt cùng Ôn Hinh đều gật đầu, vừa lúc hôm nay là ngày bọn họ về nhà mẹ đẻ chơi, không có chuyện phải làm.

Ôn Noãn nghĩ đến chu đáo: "Trần Hoan, khi ngươi trở về lấy quần áo thuận tiện gọi cả Đình Nhã tỷ tỷ nữa".

"Vâng! Nô tỳ đi ngay!" Trần Hoan lên tiếng đáp lại.

Ôn Nhiên cũng đã ở trong phòng dược lâu lắm rồi, nghĩ đến Phong Niệm Trần cũng như vậy, liền nói: "Trần Hoan, cũng gọi thêm cả Phong đại ca."

Phong Niệm Trần mỗi ngày ngoài việc ăn và đi ngoài hái thuốc ra thì đều là suốt ngày nghiên cứu y thuật.

Bây giờ kỹ thuật kim châm của hắn đã ngang bằng với Ôn Noãn, chẳng qua Ôn Noãn có mây tía, còn hắn không có, hắn cũng không hiểu vì sao hiệu quả của mình lại không tốt như Ôn Noãn, cho nên mấy năm nay đều luôn đắm chìm vào nghiên cứu.

"Vâng!" Trần Hoan lên tiếng, sau đó nàng cưỡi ngựa trở về trước.

Tuy rằng quận chúa không nói gì, nhưng Trân Hoan biết, nàng còn phải nói cho Nạp Lan Cẩn Niên một tiếng. Ôn Noãn nhìn về phía Ôn Gia Thụy cùng Ngô thị: "Bà nội, cha, nương, mọi người có muốn đi cùng không? Bà nội, cháu mang bà ngồi trên lưng ngựa một chút nha?"

Vương thị vội xua tay: "Ba không đi, không đi, bà chờ Thuần nhi bọn họ trở về."

Bà đã già rồi, đâu còn hơi sức để lăn lộn.

Ngô thị cũng xua tay: "Mẹ cũng không đi, hôm nay đại ca và đại tẩu của con sẽ trở về, trong nhà cũng không thể không có người".

Ôn Gia Thụy cũng lắc đầu: "Nha môn vẫn còn có việc phải làm."

Hiện tại ông đang làm việc ở Hộ Bộ, Nam Cương đang đánh giặc, lại phụ trách Diêm Vận Tư, cho nên ông và Ôn Hậu thật sự rất bận.

Nhưng Ôn Gia Thụy và Ngô thị cũng không ngăn cảm nhóm người trẻ tuổi đi chơi.

Ôn Gia Thụy chỉ dặn dò vài câu: "Các con cứ việc đi chơi, nhưng phải chú ý an toàn. Mấy tỷ muội các con phải chăm sóc cho Thiến nhi, Linh nhi cùng Tịnh Mỹ biểu tỷ, biết chưa?"

Con cái Ôn gia, bao gồm cả Ôn Nhiên đều biết cưỡi ngựa, hơn nữa ai cũng cưỡi ngựa giỏi, Ôn Gia Thụy rất yên tâm về con của chính mình.

Hơn nữa ông cảm thấy nữ tử như đám người Ôn Thiến cũng nên học cưỡi ngựa.

Có lẽ là bởi vì ảnh hưởng bởi Ôn Noãn! Ông cảm thấy nữ tử biết nhiều một chút cũng khá tốt!

Ôn Noãn gật đầu: "Cha yên tâm!"

Ôn Gia Thụy: "Vậy các con đi chơi vui vẻ, chúng ta đi về trước."

Thế là cả nhà chia làm từng nhóm, người về phủ thì ve phủ, người đến trường đua ngựa thì đến trường đua ngựa, người đi nha môn thì đi nha môn.
Bình Luận (0)
Comment