Chương 1853: Chuyện Con Cái Là Do Duyên Phận
Chương 1853: Chuyện Con Cái Là Do Duyên PhậnChương 1853: Chuyện Con Cái Là Do Duyên Phận
Ôn Hinh há hốc mồm, thật sao?
Nhanh như vậy?
Đình Hiên sẽ vui mừng biết bao nếu huynh ấy biết được việc này?
Ôn Nhu cũng cười, chẳng qua nàng nghĩ đến vừa rồi Ôn Hinh cưỡi ngựa nên nhân tiện nói: "Nhị tỷ của muội vừa roi mới cưỡi ngựa, sẽ không bị động thai chứ?”
Ôn Noãn cười: "Không sao, sẽ không bị. Vả lại cũng đã có muội ở đây thì còn sợ cái gì nữa?"
Vừa rồi lúc Ôn Noãn bắt mạch cho Ôn Hinh, nàng đã truyền cho Ôn Hinh một ít mây tía để dưỡng thai.
"Nhị tỷ, bụng của tỷ còn khó chịu không?”
Ôn Hinh lấy lại tinh thần, cảm nhận được một chút: "Cũng đã không còn, lúc vừa rồi có cưỡi ngựa nên hơi đau một chút. Vậy tỷ có cần ăn hay uống chút thuốc để dưỡng thai gì không?”
Ôn Noãn trấn an nói: "Không sao, thai vẫn ổn! Nhưng mà trong chốc lát tỷ cũng không được cưỡi ngựa nữa."
Ôn Hinh ôm bụng vội nói: "Không cưỡi, không cưỡi nữa!"
Lúc này Lâm Đình Nhã mới chạy trở về, thở dốc nói: "Đúng, không phải.
Nàng ấy chỉ nghe Ôn Noãn nói thai rất ổn!
Ôn Noãn cười nói: "Chúc mừng Đình Nhã tỷ tỷ, tỷ đã được làm tiểu cô rồi."
Lâm Đình Nhã nghe vậy cũng không nhịn được nở nụ cười: "Thật tốt quá, đại ca mà biết được chắc chắn sẽ rất vui! Tỷ trở về sẽ viết thư nói cho đại ca biết."
Ôn Nhu cười nói: "Nha đầu kia, bản thân có thai mà cũng không biết!"
Ôn Noãn nhìn về phía Ôn Nhu: "Đại tỷ, nếu không cũng để muội bắt mạch cho tỷ, nói không chừng tỷ cũng có hi?"
Ôn Nhu vẫy tay: "Không cần, không cần, kinh nguyệt của tỷ vừa mới hết."
Nàng cũng muốn có, nhưng mà chuyện con cái đều cần duyên phận.
Nàng cũng chỉ mới thành thân mấy tháng, nên không vội.
Lúc này Ôn Hinh mở miệng nói: "Không cần lo lắng, đại tỷ của muội cũng sẽ nhanh chóng mang thai thôi."
Ôn Nhu mỉm cười gật đầu: "Tỷ thật sự không vội! Noãn nhi, chướng ngại vật đã được sắp xếp xong rồi, nếu Hinh nhi vẫn ổn thì muội mau đi đua ngựa đi!"
Ôn Noãn nghe vậy cũng nhìn qua bên đó.
Lúc này, chướng ngại vật cũng đã sắp xếp xong, dường như một nửa đường đua đều có các chướng ngại vật.
Cái này khá kích thíchI
Ôn Hinh nói với vẻ đầy kích động: "Noãn nhi, mau đi đi, hãy để cho tỷ xem một trận đua ngựa đầy xuất sắc nào!"
Ôn Noãn nhìn qua, Nạp Lan Cẩn Niên đang vẫy tay với nàng. Ôn Noãn cùng gật đầu với Nạp Lan Cẩn Niên, sau đó đứng dậy: "Tuân mệnh! Muội sẽ lập tức đi, chắc chắn khiến cho Nhị tỷ cảm thấy vui vẻ!"
Chướng ngại vật trên đường đua rất nhiều, vì vậy cũng thu hút mọi người từ khu khác đến.
"Trời al Đây là muốn đua ngựa? Sắp đặt nhiêu chướng ngại vật như vậy thì làm sao mà thi đấu, con ngựa có thể bay qua được sao?" "Cao thủ! Đã được gặp cao thủ! Cuộc đua ngựa lần này sẽ rất đặc sắc! Vừa rồi ta thấy nữ tử mặc hồng y cưỡi ngựa vô cùng tốt! Quả là nữ trung hào kiệt!" Kỹ thuật cưỡi ngựa của người này không tệ, cho nên vừa liếc mắt nhìn đã thấy cách cưỡi ngựa của Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn rất tốt! Tốc độ kia thật sự có thể nói là nhanh như chớp!
Kỹ thuật cưỡi ngựa của nam tử kia cũng rất xuất sắc, nhưng khiến người ta bất ngờ là nữ tử có thể cạnh tranh với nam tử, điều này thật sự khiến người ta rất bất ngời
"Ta phải tìm một nơi có tâm nhìn tốt để xem mới được!" Người thích cưỡi ngựa đều thích xem đua ngựa.
Ở trong tiếng thảo luận của mọi người, Tam hoàng tử cùng vài người đi vào trường đua ngựa, chỉ thấy trên đường đua sắp xếp vô số chướng ngại vật đếm không hết.
Tam hoàng tử vừa nhìn đã thấy một bóng dáng màu đỏ.
Trong mắt hắn ta hiện lên một vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
Hôm nay tôn tử Quốc Tử Giám tế tửu mời hắn ta đến đây đua ngựa, không ngờ vừa đến chỗ này đã gặp Tuệ An quận chúa.
Tam hoàng tử ngày thường không thích qua lại thân thiết với quan viên, hôm nay nếu do nhi tử hay tôn tử của Lục Bộ thượng thư mời hắn ta thì có lẽ hắn ta sẽ không đến.