Chương 1875: Hắn Có Chỗ Đáng Để Ta Đánh Giá Cao
Chương 1875: Hắn Có Chỗ Đáng Để Ta Đánh Giá CaoChương 1875: Hắn Có Chỗ Đáng Để Ta Đánh Giá Cao
Thiên hạ chưa hòa bình nên Cẩn Vương không dám hành động hấp tấp.
Ôn Nhu nhìn hắn một cái: "Chàng đánh giá hắn rất cao."
Ninh Hoài Kiệt cười: "Đều là người làm ăn, hắn có chỗ đáng để ta đánh giá cao."
Ít nhất, chính mình chưa từng nghĩ tới việc khai thông một tuyến đường thông suốt nam bắc, một hành động vĩ đại như vậy!
Hắn chỉ biết quyên góp một số quần áo tặng cho các binh lính của triều đình, cứu trợ thiên tai cho người nghèo, quyên góp cho một số thư sinh nghèo học tập thi đậu công danh, để Ninh gia có tiếng là một gia đình tích thiện.
Mà ý nghĩ này của Liễu Hiếu Ân có thể nói là một sáng kiến, dốc hết gia sản.
Nếu thành công thì sẽ công thành danh toại, lưu danh muôn đời. Còn nếu thua thì Liễu gia sẽ không còn gì cả.
Nhưng đào thông tuyến đường sông này cũng có rủi ro, có thể sau này lũ lụt ở phía nam sẽ gây ra ảnh hưởng rộng hơn!
Phải biết rằng biên giới giữa nam bắc là một vùng đồng bằng, một nửa đất đai màu mỡ của toàn bộ nước Nạp Lan đều nằm trong khu vực đó. Nếu có lũ lụt, khiến lương thực mất mùa thì đúng là hậu quả không thể tưởng tượng nổi!
Cho nên Ninh Hoài Kiệt rất bái phục Liễu Hiếu Ân dám nghĩ như vậy.
Ôn Noãn gật đầu: "Ta hiểu rồi. Đại tỷ phu hẹn thời gian đi, ta muốn gặp hắn một lần."
Ninh Hoài Kiệt nói hắn là người giỏi giao tiếp và khéo léo. Dựa vào Chu Hoa Nhạc để làm quen với Tam hoàng tử, sau đó lại mượn cơ hội làm quen với Ninh Hoài Kiệt, sau đó nhờ Ninh Hoài Kiệt nói giúp hắn, với mong muốn cuối cùng là Nạp Lan Cẩn Niên có thể đồng ý với đề nghị này.
Giỏi giao tiếp và khéo léo cũng là một kỹ năng. Nếu như không phải thì việc làm ăn của Liễu gia ở trong tay hắn cũng sẽ không càng thêm phát đạt! Chỉ cần loại người này không phải kẻ ngốc thì sẽ không sao cả.
Nhưng Ôn Noãn cũng không muốn tham lam cái gì của hắn, chỉ là bởi vì có hứng thú với đề nghị của hắn mà thôi.
Hơn nữa, Ôn Noãn nhớ rõ Ninh Hoài Kiệt từng nói chuyện khai thông tuyến đường Kinh Nam chỉ là chí nguyện to lớn trong lòng hắn. Hắn cũng chưa từng nói cho bất luận kẻ nào biết, để Ninh Hoài Kiệt đừng cười nhạo hắn.
Điều này có nghĩa là gì?
Điều này gián tiếp nói cho Ninh Hoài Kiệt biết quan hệ giữa hắn và mấy người Chu Hoa Nhạc, tam hoàng tử không thân thiết lắm.
Mà hắn muốn dựa vào Ninh Hoài Kiệt để khiến cho Nạp Lan Cẩn Niên đồng ý làm chuyện này.
Điều này cũng cho thấy Liễu Hiếu Ân là người có tầm nhìn xa.
Nếu như hắn đề cập chuyện này với tam hoàng tử, thì hôm nay Ôn Noãn cũng đã không nói lại với hoàng thượng.
Miễn cho giống như nàng cướp công lao của tam hoàng tử vậy.
Nhưng ngày đó ở trường đua ngựa, Ôn Noãn cũng có thể thấy rõ ràng, tam hoàng tử hoàn toàn không coi trọng hắn, thậm chí còn không thèm liếc hắn một cái.
Những người tam hoàng tử kết bạn đều là những người có học, xung quanh hắn ta không có bất kỳ người bạn thương nhân nào. Tam hoàng tử rất thanh cao, một thương nhân không thể lọt vào mắt xanh của Tam hoàng tử.
Còn Chu Hoa Nhạc trước mặt Liễu Hiếu Ân cũng có thái độ cao ngạo, có lẽ chỉ coi Liễu Hiếu Ân là đồ ngốc. Mục đích dẫn Liễu Hiếu Ân đi ăn uống, vui chơi chỉ để bắt Liễu Hiếu Ân trả tiền mà thôi. Ôn Noãn đoán trong lòng Liễu Hiếu Ân cũng hiểu rõ. Vì vậy, hắn không đề cập đến việc mở tuyến đường Kinh Nam với bọn họ, nhưng sau khi gặp gỡ Ninh Hoài Kiệt hai lân, hắn đã nói.
Ninh Hoài Kiệt gật đầu: "Được, muội muốn hẹn gặp ở đâu? Ngày mai hắn sẽ mang tới cho ta một ít bún, chúng ta đã hẹn gặp nhau ở Đào Nhiên Cư”.
Ôn Nhu lập tức nói: "Sao không tới phủ chúng ta? Chàng gặp mặt hắn, lấy bún xong thì mời hắn tới phủ của chúng ta, nói là muốn cảm ơn hắn. Sau đó sáng mai Noãn Nhi và Ôn Hinh sẽ đến phủ chúng ta chơi, coi như đúng lúc gặp mặt, không phải được rồi sao?"