Chương 1896: Có Vị Đại Nhân Nào Giống Bổn Vương Không?
Chương 1896: Có Vị Đại Nhân Nào Giống Bổn Vương Không?Chương 1896: Có Vị Đại Nhân Nào Giống Bổn Vương Không?
Lâm công công lập tức hiểu ý, đi ra ngoài, chỉ là rất nhanh đã trở về, ông ấy nhỏ giọng nói: 'Hoàng Thượng, Cẩn Vương tới."
"Tuyên!"
Lâm công công lập tức lớn tiếng nói: "Tuyên Cẩn Vương yết kiến!"
Văn võ bá quan cả triêu lập tức im lặng.
Công Bộ thượng thư và một ít thần tử liếc mắt nhìn nhau một cái, lát nữa dù thế nào cũng phải bắt lấy cơ hội này, làm cho hoàng thượng hạ chỉ phái trọng binh bao vây phủ An Quốc Công.
Nạp Lan Cẩn Niên ngẩng đầu bước đến, hành lễ với Hoàng Thượng: "Thần đệ tham kiến hoàng huynh!"
Hoàng Thượng ngồi thẳng lưng, cất cao giọng nói: "Thập Thất hoàng đệ, hiện tại Thuận Thiên Phủ phát hiện bạc quốc khố tiền triều ở thôn trang thuộc danh nghĩa của Vương Kiêu tướng quân, việc này đệ cảm thấy thế nào?”
Sắc mặt của Nạp Lan Cẩn Niên vẫn lạnh nhạt như ngày thường, giọng điệu lạnh nhạt nói: "Bac quốc khố tiên triều ở thôn trang thuộc danh nghĩa của Vương Kiêu tướng quân, cũng không nhất định là của Vương Kiêu tướng quân, thôn trang kia là ông ấy mua từ nửa năm trước, sau khi Quách gia bị xét nhà, bao nhiêu người mua thôn trang và cửa hàng của bọn họ? Triều đình còn công khai bán đấu giá đó! Hơn nữa số bạc đó là cất giấu trong hang động đá vôi, nói không chừng ông ấy cũng không biết quốc khố tiền triều ở chỗ nào. Hiện tại Vương Kiêu tướng quân đang dẫn binh bảo vệ biên cảnh, tuyệt đối không thể lập tức bắt ông ấy trở vê thẩm vấn, nếu không sẽ làm rối loạn lòng quân, làm Đông Lăng quốc có cơ hội thừa nước đục thả câu! Việc này, thân đệ cho rằng nên phái người tra rõ ràng rồi mới quyết định."
Hoàng Thượng gật đầu.
Hiện tại bắt Vương Kiêu trở về chỉ làm rối loạn lòng quân, nói không chừng Đông Lăng quốc sẽ bỏ đá xuống giếng.
Nhưng mà không bắt ông ấy trở ve cũng không giải thích được!
Khó mà phục chúng!
Thật ra Hoàng Thượng cũng giống Nạp Lan Cẩn Niên, trong lòng nhận định người nào, trừ khi thật sự bị bắt ngay tại trận, nếu không ông sẽ kiên định, không hề dao động mà tin tưởng người đó.
Vương Kiêu lớn tuổi như vậy, thành con rể của Hoài Nam vương, nhưng lại không để lại một đứa con nào, điều này đã đủ chứng minh lòng trung thành của ông ấy.
Thái Y Viện có báo với ông, tiên đế đã từng hỏi ông ta một phương thuốc làm nam tử không thể có con, mà Vương Kiêu sử dụng đúng là phương thuốc kia, cho nên nhiều năm qua ông ấy vẫn luôn không có con.
Không có con chính là việc lớn!
Làm con rể Hoài Nam vương, đệ nhất mãnh tướng, quyền cao chức trọng như Vương Kiêu thì sao có thể không muốn có conl
Nhưng ông ấy vẫn uống thuốc không có con, điều này còn chưa đủ nói lên lòng trung thành của ông ấy sao?
Chỉ là đạo trị quốc cần chú ý cân bằng, không thể tùy tâm sở dục, xử sự theo yêu thích trong đáy lòng mình, không thể bất công, không thể không công bằng, nếu không rất khó làm thần tử tin phục, khó thắng được lòng trung thành của thần tử.
Công Bộ thượng thư lập tức nói: "Vi thân phản đối, Hoàng Thượng, bạc ở trong thôn trang của ông ta, sao ông ta có thể không biết? Cố ý cất giấu quốc khố tiền triêu, đây thật sự là cùng cấp với tội mưu nghịch!
Hoàng Thượng nên phái một tướng quân khác đi biên cảnh Đông Lăng trấn thủ, cũng sai người bắt Vương Kiêu tướng quân trở về thẩm vấn! Việc này liên quan đến an nguy của Nạp Lan quốc, xin Hoàng Thượng mau chóng đưa ra quyết định!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía Công Bộ thượng thư: "Sao Hoàng đại nhân biết Vương Kiêu là cố ý che giấu? Ông có chứng cứ không?"
Công Bộ thượng thư: "Quốc khố tiền triều ở thôn trang của ông ta, đây chính là chứng cứ lớn nhất! Chẳng lẽ Cẩn Vương không biết thôn trang của mình có cái gì sao?"
Nạp Lan Cẩn Niên nghiêm túc nói: "Bổn vương thật sự không biết, thậm chí bổn vương còn không biết bổn vương có mấy cái thôn trang, có một số thôn trang bổn vương còn chưa từng đi qual"
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía những thần tử khác: "Ở đây có vị đại nhân nào giống bổn vương không?"