Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1923 - Chương 1930: Vận Chuyển Thảo Dược Tới Tiền Tuyến

Chương 1930: Vận Chuyển Thảo Dược Tới Tiền Tuyến Chương 1930: Vận Chuyển Thảo Dược Tới Tiền TuyếnChương 1930: Vận Chuyển Thảo Dược Tới Tiền Tuyến

"Vậy hắn đi vào trong có làm gì không?"

"Không có, hắn mới vừa vứt ta bay ra ngoài thì ngài xuất hiện."

Chưởng quầy âm thâm thở dài nhẹ nhõm một hơi, dáng vẻ này chắc là sẽ không phát hiện cái gì đúng không?

Chỉ là Cẩn Vương đã phát hiện cái gì rồi cố ý tới nơi này thử, hay là vô tình.

Sau đó lão lại nghĩ đến Cẩn Vương nói tiểu nhị này của lão nói nhiều quá.

Nghĩ lại tiểu nhị mới đến này thật sự nói hơi nhiều, mà Cẩn Vương có thói ở sạch, ít nói chuyện, thích một mình, ngày thường cũng không có một hộ vệ nào đi theo bên người, chán ghét người lải nhải ở trước mặt hắn.

Vậy nên đây chắc là trùng hợp đúng không?

Nhưng mà mặc kệ thế nào, chuyện Cẩn Vương từng vào phòng bao kia vẫn phải nói cho đại nhân một tiếng.

Chưởng quầy xua tay bảo tiểu nhị lui xuống, đứng đợi người mà Cẩn Vương nói.

Sau đó không lâu, Liễu Hiếu Ân xuất hiện.

Chưởng quầy đưa hắn đến phòng bao của Nạp Lan Cẩn Niên, nhẹ nhàng gõ cửa.

"Vương gia, người ngài chờ đã tới!"

"Vào đi". Bên trong truyền đến một giọng nói lạnh lùng.

Chưởng quầy đẩy cửa ra, nói với Liễu Hiếu Ân: "Công tử, Vương gia đang chờ ngươi ở bên trong."

Liễu Hiếu Ân gật đầu rồi lập tức đi vào.

Chưởng quầy thức thời đóng cửa lại giúp bọn họ, sau đó cũng không dám ở lại, miễn cho bị tưởng là nghe lén, trực tiếp rời đi.

Liễu Hiếu An cung kính hành lễ với Nạp Lan Cẩn Niên: "Thảo dân gặp qua Vương gia."

Nạp Lan Cẩn Niên chỉ vào ghế bành trước mặt: "Ngôi”

Một lúc sau, Nạp Lan Cẩn Niên cùng Liễu Hiếu Ân cùng nhau ra khỏi quán trà Tụ Hiền.

Liễu Hiếu An chắp tay với Nạp Lan Cẩn Niên: "Cung tiễn Vương gia."

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, sau đó lưu loát xoay người lên ngựa, ghìm ngựa cương, sau đó cưỡi ngựa chạy về phía hoàng cung.

Liễu Hiếu Ân nhìn theo Nạp Lan Cẩn Niên đi xa, hắn mới ấn xuống sự kích động như nước sông rít gào trong lòng mà vội vàng rời đi.

Chưởng quầy của quán trà chờ cả hai người đều rời đi thì mới cầm hai bao lá trà, cũng vội vàng rời đi quán trà.

Một bóng người trên đường cái không dấu vết đi theo phía sau. ...

Bóng đêm tràn ngập.

Đêm nay toàn thành cấm đi lại.

Các con phố ở kinh thành đều có binh lính tuần tra.

Người gõ mõ cầm canh cũng được cho nghỉ.

Phủ An Quốc Công.

Từng cái rương gỗ và bao tải được nâng ra, đặt ở trên mấy chiếc xe ngựa ngừng ở cửa.

Trong rương gõ chính là kim sang dược và một số thuốc giải độc được tinh luyện từ dược liệu dưỡng sinh, còn có một số thuốc trị liệu cảm, phát sốt và viêm dạ dày. Trong bao tải cất một số thảo dược sống, là để cho quân y trong doanh trại dựa vào tình hình thực tế để kê đơn.

Viện chính Thái Y Viện đã mang theo vài thái y cùng nhau kiểm tra số thuốc và dược liệu này rồi, đều là loại thượng đẳng!

Ôn Noãn, Nạp Lan Cẩn Niên, Hoàng Thượng, Ôn Gia Thụy, Ôn Hậu, Ôn Nhiên và Phong Niệm Trần đứng ở bên trong cánh cửa phủ nhìn theo.

Liễu Hiếu Ân đứng ở góc trong cùng, cúi đầu, nghe mọi người nói chuyện.

Giờ phút trong lòng hắn cực kỳ kích động, lại cảm khái!

Hoàng Thượng!

Hắn thế nhưng lại nhìn thấy đương kim hoàng thượng!

Quả nhiên mình không hề chọn sai người.

Nhìn xem, phủ An Quốc Công mặt ngoài thì bị điều tra, thậm chí hai ngày nay người một nhà phủ An Quốc Công đều bị cấm túc!

Nhưng mà nửa đêm Hoàng Thượng vẫn tự mình tới!

Hơn nữa thái độ của Hoàng Thượng đối với Tuệ An quận chúa cũng rất là ôn hoà, ánh mắt đó quả thực cứ như đang nhìn công chúa của mình vậy!

Điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ việc bị tra, bị cấm túc kia đều là làm cho người khác xem mà thôi!

Hoàng Thượng vẫn cực kỳ tín nhiệm một nhà An Quốc Công!

"Liễu công tử, việc này liền phiên toái ngươi! Ngươi cũng biết số thuốc trị thương này sớm một ngày đưa đến nơi thì sẽ có ý nghĩa gì đúng không? Hai mươi ngày, có thể đưa tới nơi không?"

Liễu Hiếu Ân phục hồi tinh thần lại, vội chắp tay cung kính trả lời: 'Bẩm Hoàng Thượng, thảo dân chắc chắn sẽ dùng hết toàn lực, đưa đến trước 20 ngày!"

Đây là một cơ hội của hắn, cơ hội của Liễu gia, về sau Liễu gia có thể tiến thêm một bước hay không thì phải dựa vào lần này!
Bình Luận (0)
Comment