Chương 1936: Chúng Ta Cũng Xuất Phát Đi
Chương 1936: Chúng Ta Cũng Xuất Phát ĐiChương 1936: Chúng Ta Cũng Xuất Phát Đi
Đế Quân Hiền có chút kinh ngạc, sau đó cười lạnh: "Không tồi, tới nhanh như vậy, hơn nữa nhanh như vậy đã tra được người ở phía đông nam. Xem ra, ta đã đánh giá thấp thực lực của Nạp Lan Cẩn Niên. Báo cho người ở kinh thành, bên kia có thể ra tay rồi!"
"Dại"
Đế Quân Hiền đứng lên: "Chúng ta cũng xuất phát đi!"
Ngày hôm sau, Tiểu Hắc đã bị Tiểu Ngốc tìm về.
Nạp Lan Cẩn Niên viết một phong thư, bảo Tiểu Hắc đưa đi quân doanh cho Vương Kiêu: "Nếu Vương Kiêu không ở đó, thì ngươi đưa tin cho Lưu Khải, biết không?"
Tiểu Hắc gật đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên lại nói với Tiểu Ngốc: "Tiểu Ngốc, ngươi đi ve phía đông nam, đi xem chỗ giao giới giữa Kỳ Linh Sơn cùng Kỳ Đông Lĩnh, nơi đó có một cái sơn trang, ngươi nhìn xem trong sơn trang kia có Ôn Thuần ở đó hay không. Sau khi Tiểu Hắc đưa thư xong, ngươi cũng qua bên kia, cùng Tiểu Ngốc thăm dò tình huống cái thôn trang kia, còn có gần sơn trang kia có cái quân doanh, Tiểu Hắc, ngươi nhìn xem hiện tại quân doanh có khoảng bao nhiêu binh lính ở đó."
Trước kia Nạp Lan Cẩn Niên cùng Phong Niệm Trần đã tới vùng này hái thuốc, trong lúc vô ý biết phía đông nam có một chỗ là quân doanh của Đông Lăng quốc, nơi đó còn có một toà sơn trang.
Tiểu Ngốc nhìn thoáng qua Tiểu Hắc, cái gì là chỗ giao giới giữa Kỳ Linh Sơn cùng Kỳ Đông Lĩnh?
Đó là nơi nào, nó không biết!
Tiểu Hắc cùng Tiểu Ngốc giao lưu một chút, nó dạy Tiểu Ngốc tìm cây trốn đi thế nào, âm thầm lưu ý động tĩnh trong sơn trang, bao gồm có bao nhiêu binh lính gác, khi nào cắt lượt, khi đến giờ cơm, mỗi ngày đều sẽ có người đưa cơm đi đến chỗ nào.
Lần đầu tiên Tiểu Ngốc làm chuyện phức tạp lại quan trọng như vậy, Tiểu Hắc phải dạy cẩn thận một chút.
Nhớ trước đây nó học làm những việc này, chính là Nạp Lan Cẩn Niên mang nó theo đến quân doanh nhiều năm, cũng dạy giống vậy, nhưng mà nó khá thông minh, học mấy năm liên học xong.
Tiểu Ngốc lại hơi ngốc nghếch, Tiểu Hắc lo lắng nó làm không tốt.
Nhưng mà nó đi đưa thư sẽ rất nhanh, rất nhanh là có thể về hội hợp với Tiểu Ngốc.
Giữa đồng loại giao lưu với nhau sẽ dễ dàng nhiều, Tiểu Ngốc đã biết bản thân phải làm gì nên gật đầu.
Vì thế hai con diều hâu giao lưu xong thì cùng nhau bay đi.
Ôn Noãn nhìn hai điểm đen dần biến mất trên trời xanh, không nhịn được hỏi: "Lúc trước làm sao huynh có thể dạy Tiểu Hắc lợi hại như thế?"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Khi Tiểu Hắc mới sinh ra không lâu, ta đã phát hiện nó khá thông minh, không bao lâu là nó có thể nghe hiểu được ta chỉ huy, kêu nó bay về phía đông thì tuyệt đối không dám bay về phía tây, vì vậy ta thử dạy nó một ít thứ. Không nghĩ tới...'
Nạp Lan Cẩn Niên không nói không nghĩ tới cái gì, nhưng Ôn Noãn cũng biết, khi hắn dạy cũng không nghĩ Tiểu Hắc có thể học được nhiều như vậy.
Trong lòng Ôn Noãn không nhịn được nghĩ, không phải Tiểu Hắc là người nào đó xuyên qua hoặc là trọng sinh đấy chứ?
Nàng bị ý nghĩ của mình dọa, bật cười lắc đầu, nghĩ cái gì thế không biết?
"Làm sao vậy?" Nạp Lan Cẩn Niên kinh ngạc nhìn nàng. Ôn Noãn cười lắc đầu: "Không có, ta hoài nghi Tiểu Hắc có thể là con người không uống canh Mạnh bà rồi chuyển thế đầu thai thành mà thôi."
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Trong đầu tiểu nha đầu này đang nghĩ đến cái thứ gì không biết?
Quân doanh chỗ giao giới giữa biên cảnh Nạp Lan quốc cùng Đông Lăng quốc.
Vừa lúc Vương Kiêu luyện binh xong, ông ấy về tới bên trong lều lớn, cởi áo giáp, quân áo bên trong đã bị ướt đẫm mồ hôi, ông ấy nhanh chóng cầm một bộ quần áo, sau đó đến bờ sông cách quân doanh không xa để tắm rửa.
Vương Kiêu ngâm mình ở trong nước sông lạnh lẽo, nhắm mắt nghĩ mọi chuyện.
Nhận được tin Ôn Thuần bị bắt, ông ấy đã lập tức dẫn một đám binh lính ra biển tìm kiếm nhưng lại không tìm được người nên đành quay về quân doanh. Nhưng ông ấy vẫn âm thầm phái người đi thăm dò.
Người được phái đi còn chưa có tin tức trở về, ông ấy cũng không biết kế tiếp mình nên làm như thế nào.
Đột nhiên có một tiếng xé gió truyền đến, Vương Kiêu nhanh chóng mở to mắt.