Chương 1944: Cảm Ơn Thần Trợ Công
Chương 1944: Cảm Ơn Thần Trợ CôngChương 1944: Cảm Ơn Thần Trợ Công
Roi dài của Ôn Noãn vẫn tiếp tục múa may, những nơi nó đi qua tất cả hắc y nhân đều lần lượt lùi lại, sắc mặt cũng thay đổi.
Độc của roi dài này cũng quá mạnh!
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc đứng ở trên khoang thuyền nhìn Ôn Noãn bị một đám hắc y nhân bao vây, mặt của gã dưới lớp mặt nạ cũng đen lại: "Tuệ An quận chúa quả nhiên danh bất hư truyền! Khó trách chỉ một mình cô đến đây! Vậy để xem cô có thể lấy một địch một ngàn không!"
Roi bạc của Ôn Noãn không ngừng bay múa, chân dài kia cũng được phối hợp, còn có thể tranh thủ thời gian để quay về đáp một câu với hắn: "Chậc, lấy một địch ngàn? Ngươi đã xem thường ta rồi! Bình thường ta đều lấy một địch một vạn!"
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc tức giận: "Kiêu ngạo như vậy, lên cho ta! Bắt lấy nàng!"
Hắc y nhân cũng không sợ chết, cả đám đều vung kiếm lao lên , như không tin nàng có thể thật sự lấy một địch một trăm!
Không đúng, là một địch một vạn!
Tuy trên thuyên chỉ có hơn một ngàn người!
Cho dù roi bạc có độc, thì độc cũng sẽ phải dùng hết!
Hắc y nhân từng bước từng bước xông lên trước, một đám người hoặc là bay ra ngoài, hoặc là trực tiếp té ngã trên mặt đất.
Rất nhanh, lấy Ôn Noãn làm điểm giữa, xung quanh nàng đã ngã xuống gần trăm người.
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc đứng ở trên cao, thấy có con thuyền đến gần, hắn nhớ đến đạn tín hiệu vừa được Ôn Noãn phóng ra, nét mặt cũng biến sắc.
Hắn nhanh chóng ra lệnh với người cầm lái: "Mau rút luil"
Sau đó hắn cầm lấy cung tên rồi bắn đến phía Ôn Noãn!
Hắn thật sự đã xem thường Tuệ An quận chúa này!
Không ngờ chỉ một mình nàng mà có thể đối phó với nhiều người như vậy, vả lại còn không mất một sợi tóc nào!
Lần này sẽ bị Đế Quân Hiền cười chết!
Mũi tên nhọn bắn thẳng vào Ôn Noãn với tư thế là không thể đỡ được.
Ôn Noãn thuận tay đánh một roi cuốn lấy một hắc y nhân, mũi tên nhọn không thể nào đỡ được kia cũng đâm vào người của hắc y nhân ấy, Ôn Noãn vung tay ném tên hắc y nhân kia bay ra ngoài, hai ba tên hắc y nhân khác xông lên.
Ôn Noãn nhìn về phía nam tử đeo mặt nạ bạc bằng ánh mắt khiêu khích: "Cảm ơn thần trợ công nhé!"
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc: "..."
Thần trợ công là cái quỷ gì?
Không gian trên thuyên không lớn, cho dù trên thuyền này có trên vạn người, nhưng cũng không thể cùng nhau xông lên bao vây lấy Ôn Noãn.
Mà mỗi lần đến cũng chỉ có bảy, tám người cùng nhau tiến lên, nếu nhiều hơn thì bọn họ cũng không thể phát huy hết được.
Một mình Ôn Noãn đối phó với bảy tám người thì vô cùng thuần thục. Bởi vì Ôn Noãn đã biết, những người này còn muốn lấy được phương pháp gieo trồng lúa mì và lúa nước cho ra sản lượng ngàn cân một mẫu, bọn họ sẽ không giết nàng, nhưng nàng thì khác, nàng muốn bọn họ phải chết!
Vì vậy Ôn Noãn hoàn toàn thoải mái mà đánh, không hề cố ky.
Ít nhất muốn giết liền giết!
Ôn Noãn thật sự rất cảm ơn những người này, thế mà đã chọn gặp mặt ở trên biển.
Đây là tình huống có khả năng xảy ra nhất mà tối qua nàng đã cùng Nạp Lan Cẩn Niên tính toán, bởi vì biển rộng không thể trốn, ngoài ra cũng dễ dàng nhìn thấy được viện binh!
Nhưng mà bọn họ nằm mơ cũng không ngờ, đây cũng là tình huống có lợi nhất cho Ôn Noãn.
Phía dưới thuyền có lẽ đã bắt đầu bị tràn nước vào rồi?
Vừa rồi vào lúc nàng đi lên đã đá vào thân thuyên mấy cái.
Boong thuyền kia rất cứng, mấy ngón chân của nàng hiện tại vẫn còn rất đaul
Còn có Nạp Lan Cẩn Niên sẽ mang theo người đến đây đúng không?"
Nếu không trong chốc lát thuyền chìm thì hắn sẽ phải sống cô độc quãng đời còn lại. .