Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1955 - Chương 1962: Có Chứng Cứ

Chương 1962: Có Chứng Cứ Chương 1962: Có Chứng CứChương 1962: Có Chứng Cứ

Công Bộ thượng thư chán nản: "Tuệ An quận chúa, ngươi đây là đang bôi nhọ bản quan! Muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do! Quách gia ngày xưa chính là giấu diếm quốc khố tiền triều, cho nên mới huấn luyện binh lính, đúc binh khí tạo phản! Vương tướng quân làm như vậy khác gì với Quách gia lúc trước? Tuệ An quận chúa, nếu nói Vương tướng quân là một thế hệ trung lương, không có ẩn giấu quốc khổ tiền triêu, vậy thì hãy lấy ra chứng cl Hiện tại chứng cứ chính là nhân chứng vật chứng đều chứng minh Vương Đại tướng quân ẩn giấu quốc khố tiên triều, hơn nữa bản thân hắn trước kia phản bội Hoài Nam Vương, là nhân phẩm của hắn vốn dĩ có vấn đề."

Vương Kiêu nghe vậy nổi giận: "Bản tướng quân là người của tiên hoàng xếp vào bên cạnh Hoài Nam Vương, để phòng ngừa Hoài Nam Vương tạo binh làm phản. Ta vẫn luôn là người của tiên hoàng, là người của triều đình, chẳng sợ ta là tướng của Hoài Nam Vương, nhưng toàn bộ binh lính ta dẫn dắt đều trung thành với triều đình! Từ đâu ra lại nói phản bội chủ?! Cả đời của bản tướng quân đều trung thành với Hoàng Thượng, trung thành với triêu đình, bởi vậy không vợ không con, lòng này có trời đất chứng giám!"

Công Bộ thượng thư: "Nếu Vương tướng quân nói ngươi là người của tiên hoàng phái ra, vậy thì lấy ra chứng cứ! Không có chứng cứ mà ngươi chỉ nói bằng miệng, nói chính mình có trời đất chứng giám, nói chính mình trung thành và tận tâm là thật sao? Làm sao người ta có thể tin!"

Vương Kiêu: "...'

Nếu như ông có chứng cứ thì tốt rồi! Nhưng có người nội gián nào lại giữ bằng chứng để chứng minh rằng mình là người của người khác?

Đây không phải là tìm chết sao?

Muốn chứng cứ thì cũng phải là ở chỗ tiên hoàng!

Vương Kiêu suy nghĩ, ông có nên đến hoàng lăng của tiên hoàng tìm xem không, nếu không chính mình thật sự nhảy vào sông Hoàng Hà đều không rửa sạch!

Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên mở miệng: "Hoàng huynh, chỉ có huynh mới có thể lấy được những thứ phụ hoàng lưu lại, huynh lấy danh sách kia ra đi!"

Hoàng Thượng: ”...'

Thập Thất hoàng đệ đang nói đùa cái gì vậy?

Không phải là không tìm được danh sách kia sao?

Hoàng Thượng liếc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên, đột nhiên hiểu ra cái gì, ông ấy nghiêm trang gật đầu: "Tiên hoàng thật sự có lưu lại một phần danh sách, trẫm đã tìm được rồi! Chỉ là trên danh sách kia không chỉ có một mình Vương tướng quân, tram còn phát hiện có vài người quan trọng đang mai phục ở bên cạnh một số người, vì sự an toàn của những người khác nên tram không thể lấy ra! Cho nên tram có thể chứng minh, Vương tướng quân là người của tiên hoàng phái ra. Hắn không phải kẻ phản bội!"

Hoàng Thượng xoa trái tim, không có cách nào, ông trời đã đặt trái tim của ông bị lệch chỗ, ông không thể khống chế được chính mình.

Ông nhìn về phía Vương Kiêu, Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên, ba người các ngươi nhất định đừng làm trẫm bị mất mặt!

Trẫm vì các ngươi mà đã bị văn võ cả triều coi là một vị hoàng đế ngu ngốc và vô tri rồi đấy!

Hình như trên lưng sẽ phải chịu nỗi ô nhục muôn đời.

Văn võ bá quan trong triều: "..."

Nếu như có danh sách thì sao Hoàng Thượng không nói sớm mà phải đợi đến bây giờ?

Văn võ bá quan trong triều đều biết, tới giờ này khắc này, Hoàng Thượng vẫn tin tưởng Vương Kiêu như cũ, hơn nữa muốn bảo vệ Vương Kieu.

Chẳng trách toàn bộ tấu chương xét phủ An Quốc Công đều bị giữ lại.

Tục ngữ nói, quân muốn thần chết, thân nhất định phải chết!

Tương tự như vậy, quân muốn bảo vệ một người, vậy thì người kia nhất định sẽ không sao.

Mọi người hâm mộ nhìn về phía Vương Kiêu.

Tại sao Vương tướng quân lại có thể khiến Hoàng Thượng tin tưởng như vậy?

Từ xưa đến nay, đế vương đều kiêng ky võ tướng cầm trọng binh.

Trong nhất thời, trong đại điện lặng ngắt như tờ.

Hoàng Thượng đều đã nói như vậy, bọn họ còn nói cái gì nữa?

Lúc này, bên ngoài đại điện, một cấm vệ tiến vào bẩm báo: "Hoàng Thượng, Thất hoàng tử, thế tử An Thân Vương, thế tử Ninh Vương cầu kiến! Thế tử An Thân Vương nói hắn đã tìm được chứng cứ chứng minh Vương tướng quân trong sạch!"

Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên liếc nhìn nhau, tìm được danh sách rồi sao?

Hoàng Thượng vui vẻ nói: "Mau truyền!"
Bình Luận (0)
Comment