Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1957 - Chương 1964: Mấy Người Đang Diễn Kịch Đúng Không?

Chương 1964: Mấy Người Đang Diễn Kịch Đúng Không? Chương 1964: Mấy Người Đang Diễn Kịch Đúng Không?Chương 1964: Mấy Người Đang Diễn Kịch Đúng Không?

Hoàng thượng gật đầu: "Đúng! Chính là như vậy!

Thất hoàng tử lập tức nói: 'Đúng vậy, bổn hoàng tử nghe nói Vương tướng quân đã quay đã trở lại, cho nên đã lập tức cho người mang danh sách này tới!"

Cả triều văn võ: "..."

Phụ tử, thúc cháu, huynh đệ mấy người đang diễn kịch đúng không!

Dù sao các người chức lớn, các người nói gì thì là có đó dil

Hoàng thượng thấy cả triều văn võ bá quan đều dùng ánh mắt dò xét nhìn ông, khuôn mặt già nua của ông cũng đỏ lên, ông nhìn về phía vài vị cựu thần trong triều: "Hộ Quốc công, An Bình bá, Lại Bộ thượng thư, Ninh vương, các ngươi còn nhớ bút tích của tiên hoàng chứ?"

Mấy người nọ vội chắp tay đáp: "Bam Hoàng thượng, vi thân nhận được, không dám quên!"

"Bẩm Hoàng thượng, vi thần nằm mơ cũng có thể nhận ra được!"...

Chữ của tiên hoàng, có thể miêu tả là con chữ rất đẹp!

"Ha ha... Được! Các ngươi nhìn xem, đây có phải là bút tích của tiên hoàng không". Hoàng thượng đem danh sách đã gấp lại cho Lâm công công.

Lâm công công nhận lấy, sau đó đưa đến trước mặt vài vị cựu thần.

Hộ Quốc công nhìn thoáng qua đã nhận ra, nên gật đầu: "Đúng vậy, đây là chữ viết của tiên deal Chữ viết sắc bén mạnh mẽ của tiên đế, phong thái phóng khoáng, trong nét bút lại có càn khôn! Phần tiêu sái, phiêu dật, khí chất này không ai có thể bắt chước được! Đây thật sự là chữ của tiên đết"

Lâm công công lại đưa cho An Bình bá xem, An Bình bá mở tròn mắt, nhìn vài lân sau đó gật đầu: "Là chữ của tiên đế! Là chữ của tiên đế! Chữ đẹp! Chữ đẹp!"

Sau đó đến Lại Bộ thượng thư và Ninh vương, hai người vừa nhìn thấy cũng đều gật đầu.

"Là chữ của tiên đế! Không có sai! Nét chữ rồng bay phượng múa, mạnh mẽ nghị lực!"

"Là chữ của phụ hoàng, không ai có thể viết ra được chữ đẹp như phụ hoàng khi ấy!"

Ninh vương ở trong lòng yên lặng thầm oán một câu, cả đời phụ vương thích phong hoa tuyết nguyệt, làm thơ vẽ tranh, không có cống hiến gì cho triều đình, nhưng cũng không làm gì quá đáng, điều lợi hại nhất của ông là chữ viết vô cùng đẹp.

Ông ấy đã từng xem qua chữ ấy, người có thể sánh ngang với tiên đế cũng chỉ có mỗi Thập Thất hoàng đệ quái dị này.

Chưa từng thấy qua có người nào giống Thập Thất hoàng đệ? Học cái gì cũng có thể tiếp thu rất nhanh còn rất giỏi!

Lâm công công còn cố ý để cho Vương Kiêu nhìn thoáng qua.

Vương Kiêu vừa nhìn thấy chữ của tiên đế đã đỏ mắt.

Một đoạn chữ này, chính là hơn phân nửa cuộc đời này của ông, hoàn thành nhiệm vụ được giao, lo lắng cho đất nước, việc công xử theo phép công!

Bởi vì tên của ông có trên danh sách này, ai biết được cuộc sống của ông đã từng trải qua như thế nào?

Ôn Noãn cố ý đi đến vén áo hành lễ đối với hoàng lăng: "Thần nữ tạ ơn tiên đế linh thiêng trên trời, đã khiến cho trung lương của Nạp Lan quốc không bị mưu hại, phù hộ cho Nạp Lan quốc ổn định và hòa bình lâu dài, dân chúng an cư lạc nghiệp!"

Vương Kiêu cũng ôm quyền hành lễ về phía hoàng lăng, vành mắt cũng phiếm hồng: "Tiên đế, vi thần không phụ sự phó thác của người, đã hoàn thành nhiệm vụ! Hoài Nam vương đã được dẹp yên, không có bất cứ tổn hại nào đến dân chúng vô tội! Cũng không có tổn hại nào cho nước nhài"

Hoàng thượng nghe vậy thì mắt cũng giật giật, ông nghĩ đến lần đầu Vương Kiêu tiến cung yết kiến cũng nói những lời này.

Vương Kiêu nói mình mang theo trọng trách tiên hoàng giao cho, muốn trở thành võ tướng được Hoài Nam vương tin tưởng, để khuyên tư binh của Hoài Nam vương đầu hàng triều đình!

Đừng để dân mình đánh dân mình, khổ dân chúng cũng hại đất nước.
Bình Luận (0)
Comment