Chuong 1993: Chon Duoc Ngay Lanh
Chuong 1993: Chon Duoc Ngay LanhChuong 1993: Chon Duoc Ngay Lanh
Hoàng Thượng có phải thật quá đáng hay không?
Đây là thật sự muốn truyền ngôi vị hoàng đế cho hoàng đệ, mà không truyền cho nhi tử của mình sao?
Khó trách Nhị hoàng tử vẫn luôn bị cấm túc, bà ta nhắc nhở Hoàng Thượng, Hoàng Thượng cũng không coi là chuyện lớn gì.
Đây là lo lắng sau khi Nhị hoàng tử được bỏ lệnh cấm, sẽ ra tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với Thập Thất hoàng đệ bảo bối của ông ấy sao?
Lý quý phi ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thái Hậu đứng ở bên cạnh Hoàng Thượng, đang có vẻ mặt từ ái nhìn Nạp Lan Cẩn Niên cùng Tuệ An quận chúa.
Lý quý phi càng tức giận!
Đầu óc Hoàng Thượng là bị nước vào đúng không, nên mới đối xử với một hoàng đệ còn tốt hơn cả con ruột của mình?
Ba mươi phút trôi qua, cuối cùng thì chủ trì Quốc Phật Tự cũng cầu phúc xong, lúc này đôi tay ông ấy mới cầm lấy hộp gỗ đào, xoay người, cung kính trình lên cho Nạp Lan Cẩn Niên: "Mời Cẩn Vương và Tuệ An quận chúa cùng nhau mở hộp gỗ đào ra, nhìn xem trời xanh chọn lựa ngày hoàng đạo cho hai người."
Nạp Lan Cẩn Niên nhận lấy, sau đó nhìn thoáng qua Ôn Noãn.
Ôn Noãn duỗi tay bẻ khóa đồng được mạ vàng ở trên hộp ra, sau đó hai người nhìn thoáng qua nhau rồi dùng động tác nhất trí cũng nhau mở hộp gỗ đào ra.
Chỉ thấy một ánh sáng vàng cùng ánh sáng tím lập tức bắn ra từ trong hộp, lướt qua trong nháy mắt!
Nhanh đến mức mọi người cho rằng chẳng qua là chiếc khóa màu vàng ở trên chiếc hộp chiết xạ ra ánh sáng mà thôi.
Ôn Noãn nhìn vải gấm màu vàng đang nằm lang lặng trong hộp gỗ đào trăm năm, trên bề mặt dùng sợi tơ năm màu thêu một con rồng vàng đen cùng một con phượng, mơ hồ có thể thấy được ánh sáng mây tím quanh quẩn, cũng chỉ lướt qua trong nháy mắt, dường như chỉ là bỏ thêm cho có tác dụng đặc biệt.
Trong lòng nàng không khỏi rùng mình, biểu cảm không khỏi càng thêm thành kính.
Lúc này chủ trì Quốc Phật Tự mở miệng nói: "Đưa cho lão nạp đi! Lão nạp sẽ công bố ngày đại hi này cho ông trời cùng toàn bộ chúng sinh."
Nạp Lan Cẩn Niên cung kính đưa hộp qua đỉnh đầu, trình cho chủ trì Quốc Phật Tự.
Quốc Phật Tự nhận lấy, đặt ở trên bàn, mở chiếc vải gấm bằng vàng ở bên trong hộp ra, nhìn thoáng qua sau đó bắt đầu tuyên đọc: "Cẩn tuân can khôn chi mệnh, mong thần ban cho phúc, trời cho ngày lành tháng tốt với an nguyên là ngày hai mươi chín tháng chín mười lăm năn An Nguyên, thiên địa mờ mịt, hàm hằng khánh sẽ, bách niên hảo hợp, kim ngọc mãn đường, trường mệnh phú quý, long phượng trình tường, vĩnh kết lương duyên!"
Ngày hai mươi chín tháng chín, còn không đến hai mươi ngày nữa, tuy rằng Nạp Lan Cẩn Niên cảm thấy có chút muộn, nhưng cũng coi như là vừa lòng!
Khâm Thiên Giám cất cao giọng nói: "Ngày đã xác định xong, Cẩn Vương, Tuệ An quận chúa có thể bái tạ thiên địa càn khôn."
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên vái tạ.
Lúc này, cuối cùng thì đại điện tế trời cũng kết thúc.
Khi Khâm Thiên Giám tuyên bố "Kết thúc buổi lễ", mọi người quỳ nguyên ngày cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. "Hoàng Thượng, Thái Hậu bãi giá hồi cung!"
Mọi người sôi nổi chắp tay hành lễ: "Cung tiễn Hoàng Thượng, cung tiên Thái Hậu!"
Hoàng Thượng hộ tống Thái Hậu về Khang Ninh cung trước, ông ấy bảo Nạp Lan Cẩn Niên cho người hộ tống chủ trì Quốc Phật Tự về chùa, sau đó thì đi tới Ngự Thư Phòng nghị sự.
Mọi người sôi nổi tan đi.
Ninh Vương phi đẩy đẩy thế tử Ninh Vương: "Con đi đưa Hoàng tổ mẫu của con hồi cung, một lát nữa tìm cơ hội rồi xin hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn đi."
Ninh Vương phi nói xong những lời này rồi vội vàng đi vê phía Khâm Thiên Giám đang rời đi, bà ấy còn phải đi tìm Khâm Thiên Giám xin ngày lành!
Bởi vì Lâm tướng quân đã gửi thư hồi đáp lại là đồng ý với mối hôn sự này rồi nên Ninh Vương phi cũng muốn nhanh chóng cử hành hôn lễ cho nhi tử.