Chuong 2012: Bi Phe
Chuong 2012: Bi PheChuong 2012: Bi Phe
Hoàng tử cóc, hoàng tử ech?山
Ôn Noãn nhìn hai người đánh không rời nhau, khóe miệng co giật.
Mình sắp phải gả cho con ếch xanh kia, vậy chính mình là cái gì?
Vương phi ấch ư?
Ôn Noãn lập tức thấy không vuil
"Ta biết, Thập Thất ca lại không phải ngươi, ta không lo lắng."
Dám nói nam nhân của mình là ếch xanh? HI
Đây không phải là mắng cả mình saol
Phong Niệm Trần: "..."
Tiểu sư phó nói vậy là có ý gì?
Khinh thường hắn sao?
Như ngàn mũi tên xuyên timll
Không được, hắn phải uống thuốc bồi bổ thân thể, bị thương quá nặng!
Phong Niệm Trần lấy ra hơn chục cái chai từ trong túi tiền của mình và bắt đầu đổ từng viên thuốc vào miệng!
Ôn Noãn nghiêng đầu, nhìn hắn giống như quái vật: "Ngươi đang làm gì vậy?"
"Bị cô làm trọng thương!" Phong Niệm Trần tranh thủ thời gian trả lời một câu.
Là một chưởng của Đế Quân Hiền có tác dụng chậm và quá nặng!
Ừ, hiện tại hắn không dám để tiểu sư phó biết!
Điều này có vẻ hắn thật kém coil
Cặp phu thê này, một người giỏi y thuật hơn hắn, người kia giỏi võ công hơn hắn!
Làm hắn không dám ngẩng đầu!
Ôn Noãn: "..."
"Ngươi giả vờ cái gì!" Ôn Noãn đáp tay lên mạch đập của hắn, nhíu mày.
Phong Niệm Trần rút tay lại: "Ta không sao, uống thuốc là được!"
Bị thương không nhẹt
Ôn Noãn liếc nhìn hắn một cái, không nói lời nào, tuy rằng vết thương không nghiêm trọng, nhưng trên người hắn có rất nhiều đan dược cứu mạng, uống vào là được rồi!
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên đâm kiếm xuyên qua vai Đế Quân Hiền, đá bay kiếm của hắn, sau đó một chưởng đánh ral
Đế Quân Hiền bay ra ngoài, nặng nê ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu.
Hắn oán hận nhìn Nạp Lan Cẩn Niên, nhanh chóng bò dậy, nhưng Nạp Lan Cẩn Niên lắc mình đi đến trước mặt hắn, trực tiếp đạp chân lên ngực!
"Khụ khụ." Đế Quân Hiền lại phun ra mấy ngụm máu.
Đế Quân Hiền khụ xong, tức giận nhìn Nạp Lan Cẩn Niên: "Nạp Lan Cẩn Niên, ngươi dám làm ta bị thương!"
Trả lời hắn chính là Nạp Lan Cẩn Niên nhấn mạnh chân hơn một chút, vung kiếm lên vài cái.
Sau đó liền truyền đến tiếng Đế Quân Hiền kêu thảm thiết: 'A, Nạp Lan Cẩn Niên, ngươi đi tìm chết!" Gan tay cua hanl
Gan chan cua hanl
"Ạ"
Phong Niệm Trần nuốt vào một viên thuốc, sau đó võ tay khen ngợi: "Tốt lắm! Thập Thất làm tốt lắm!"
Bị Nạp Lan Cẩn Niên đánh gãy gân tay gân chân, đời này đều đừng nghĩ nối trở lại!
Cho dù là hắn ra tay cũng không được!
Đời này Đế Quân Hiền chính là một tên tàn phế!
"Nạp Lan Cẩn Niên, ngươi dám làm ta bị thương như vậy, ngươi không sợ Bắc Minh Quốc chúng ta điều động đại quân tiêu diệt Nạp Lan Quốc sao!"
Nạp Lan Cẩn Niên kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười khinh miệt, biểu tình này chỉ lướt qua trong giây lát.
Sau đó hắn cúi đầu, trên mặt lúc này đã không có biểu cảm gì, hắn giơ kiếm trong tay lên, lạnh lùng chạm vào đũng quần của Đế Quân Hiền, đáy mắt hiện lên một tia lạnh leo khiến người ta run sợ.
Sắc mặt Đế Quân Hiền thay đổi lớn: "Nạp Lan Cẩn Niên, ngươi dám!"
Không cần!
Không cần!
Nạp Lan Cẩn Niên nhấc tay, dùng sức ấn xuống, buông ra, một kiếm đâm xuống!
"A' Tiếng kêu chói tai vang vọng tận trời!
Phong Niệm Trần vừa đổ một viên thuốc vào miệng, nhìn thấy cảnh này, hắn phun ngay viên thuốc vừa cho vào miệng ral
Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp lấy bao kiếm, điểm á huyệt cùng huyệt đạo của hắn.
Làm hắn không kêu được ra tiếng, cũng không thể động đậy!
Thế giới cuối cùng cũng đã yên tĩnh!
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên mới thu chân lại.
Hắn lấy khăn lau sạch vết máu trên kiếm, đi đến bên cạnh Ôn Noãn, đưa kiếm cho Ôn Noãn: "Tới lượt muội!"
Đến lượt tiểu nha đầu phát tiết một chút!
Ôn Noãn nhàn nhạt nhìn thoáng qua Đế Quân Hiền, lắc đầu: "Không cần nữa."
Đế Quân Hiền như vậy cũng đã tương đương với một kẻ tàn phế.
Đủ rồi!
Hơn nữa vẫn còn nơi cần đến hắn.
"Đã bắt được Giả Tĩnh Như chưa?" Ôn Noãn nghĩ đến gì đó hỏi.
"Rồi" Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu.
Ôn Noãn nghe vậy thì yên tâm, nàng nhìn Đế Quân Hiền cười nói: "Rất tốt! Bắt được thì tốt! Không thể thiếu một người nào!"
Giả Tĩnh Như cùng Đế Quân Hiền làm ra những chuyện tày trời đối với bá tánh vô tội của Nạp Lan Quốc, bọn họ phải bồi tội cho bá tánh Nạp Lan Quốc!
Ôn Noãn định giao những người này cho bá tánh xử lý!
Nạp Lan Cẩn Niên thu kiếm lại: "Ừ, sẽ không thiếu!"