Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2013 - Chương 2020: Cái Gì Mà Không Nghiêm Trọng?

Chương 2020: Cái Gì Mà Không Nghiêm Trọng? Chương 2020: Cái Gì Mà Không Nghiêm Trọng?Chương 2020: Cái Gì Mà Không Nghiêm Trọng?

Ông biết nhiều hơn một chút, nên so với Ngô thị thì ông lại càng lo lắng Ôn Noãn bị người ta nghiêm hình bức cung.

Nhưng hiện tại cũng không tiện để hỏi, phải để cho nữ nhi đi nghỉ ngơi đã.

"Được rồi, Noãn nhi cùng Linh nhi cũng chỉ mới vừa trở về, để cả hai trở vê phòng của mình rửa mặt chải đầu, nghỉ ngơi một chút đi! Nhiên nhi biết y thuật, con lại xem cho hai tỷ tỷ của mình đi". Ôn Gia Thụy thấy sắc mặt Ôn Noãn bình thường, biết được sức mạnh của đôi chân Ôn Noãn, nên ông cũng không quá lo lắng cho Ôn Noãn, ngược lại lo lắng cho Ôn Linh có vẻ mặt tiều tụy hơn.

Nhị ca đã gửi gắm nữ nhi cho ông, bản thân ông không chăm sóc tốt, Ôn Gia Thụy cũng có chút ngại ngùng.

Ngô thị vội gật đầu: "Đúng, Nhiên nhi, con xem cho Linh nhi trước, còn Noãn nhi về phòng rửa mặt, chải đâu rồi nghỉ ngơi một chút, nương sẽ cho người đem vài món ăn lên cho hai đứa."

Mặc dù mọi người còn có nhiều câu muốn hỏi, nhưng đều nuốt trở về để hai người đi nghỉ ngơi trước.

Ôn Noãn cùng Ôn Nhiên quay trở về sân của mình.

Khách viện.

Ôn Nhiên đang xem mạch cho Ôn Linh, Ôn Thiến, Ôn Gia Quý cùng Đàm thị ở bên cạnh yên lặng nhìn.

Sau khi Ôn Nhiên thu tay về, nàng kiểm tra miệng vết thương ở cổ và đầu cho Ôn Linh một chút.

Xong rồi, Đàm thị cầm lấy tay Ôn Linh hỏi: "Nhiên nhi, vết thương của Linh nhi không nghiêm trọng chứ?"

Bởi vì biết Ôn Linh đã sớm được Ôn Noãn cứu ra, bởi vì đám hộ vệ còn phải đi cứu Ôn Noãn nên mới không có thời gian để đưa Ôn Linh trở về, biết dù Ôn Linh bị thương thì cũng chỉ là bị thương ngoài da, cho nên bà cũng không quá lo lắng.

Ôn Linh: "..."

Cái gì mà không nghiêm trọng?

Nàng bị đập tới bất tỉnh, cổ cũng suýt nữa bị người ta cắt đứt, còn bị... Cẩn vương đạp một cái.

Phải biết rằng đánh trúng đầu thì sẽ dễ thành kẻ ngốc!

Ôn Nhiên gật đầu: "Dau chỉ bị thương ngoài da, không sao cả. Miệng vết thương trên cổ cũng rất nông, bôi thuốc ba bốn ngày là sẽ hết. Ngoài ra cũng không có gì, chỉ là khí trong gan có chút ứ đọng, cháu sẽ bảo nhà bếp làm dược liệu dưỡng gan điều khí cho Tam đường tỷ uống, lúc bình thường thì không nên kích động, giữ tâm tình thật tốt là được rồi."

Ôn Nhiên không biết vì sao Ôn Linh lại có nhiều khí ứ đọng ở gan như vậy!

"Nhiên nhi, cổ của tỷ sẽ không lưu lại sẹo chứ?" Ôn Linh sờ đầu của mình: "Còn nữa, đầu của tỷ rất đau, thật sự không có vấn đề gì sao?"

Ôn Nhiên gật đầu: "Tam đường tỷ cứ yên tâm! Sẽ không để lại sẹo, đầu của Tam đường tỷ cũng không sao, bôi chút rượu thuốc vào thì không đến hai ngày là sẽ không còn đau nữa."

"Không được, bôi cái rượu thuốc kia rất khó ngửi!" Ôn Linh lẩm bẩm một câu.

Nhưng mà, chẳng phải Ôn Nhiên chỉ mới học y thuật mấy năm thôi sao?

Có đáng tin cậy hay không?

"Không bôi cũng không sao, món ăn trong nhà đều là đồ dưỡng sinh, nên sẽ sớm bình thường trở lại." Ôn Nhiên nói xong, nàng nói với Ôn Gia Quý và Đàm thị: "Nhị bá, Nhị bá mẫu, cháu đi xem cho Tam tỷ."

Ôn Gia Quý vội nói: "Được, cháu mau đi đi! Có chuyện gì thì thì nói cho Nhị bá một tiếng." Vừa rồi Ôn Noãn đã để cho Ôn Nhiên đến xem cho Ôn Linh trước, cho nên Ôn Nhiên mới đến đây.

"Dạ." Ôn Nhiên chào Đàm thị một cái rồi rời khỏi khách viện.

Chờ cho Ôn Nhiên rời đi, Ôn Gia Quý mới nói: "Đứa nhỏ này, vì sao con đi nhà xí mà cũng bị người ta bắt được vậy? Chẳng phải đã nói con không có việc gì thì ở trong phủ chờ, không được tùy tiện đi ra ngoài để không mang lại phiên phức cho nhà Tứ thúc sao? Lần này làm liên lụy đến Noãn nhi cũng bị bắt di? May mắn là nàng không saol"

Mặc dù Ôn Noãn nói chuyện bình thản, dáng vẻ của tứ đệ cũng không sao, nhưng thành cũng phong tỏa, bến tàu phong tỏa, các nơi đều thiết quân luật, Ôn Gia Quý biết chuyện này không bình thường như cả nhà Tứ đệ thể hiện ra ngoài.

Ôn Gia Quý cũng biết Ôn Noãn hiểu biết rất nhiều, bốn nước đều muốn lấy được đồ vật mà nàng nắm giữ trong tay.
Bình Luận (0)
Comment